NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 83

-Anh đừng nhúc nhích! Nó đang chuẩn bị rời đi chỗ khác.

Tôi không có dịp kiểm tra lời con Rùa, vì khi trông thấy con rắn xanh

lè đang đong đưa cái đầu hình tam giác như một mũi tên chuẩn bị bắn ra,
tôi đã cuống quít quay mặt đi và lần này không cần bàn tay con Rùa nắm
giữ tôi đã rất giống một khúc gỗ bị ai đốn ngã đang nằm im lìm trên người
nó chờ thợ xẻ tới khiêng đi.

23

Con Rùa đóng vai người thợ xẻ. Nhưng nó không khiêng tôi, chỉ nói:

-Con rắn bò đi rồi đó anh.

Tôi lồm cồm bò dậy, nhớn nhác nhìn mớ dây leo và thở phào khi biết

chắc những cọng màu xanh ngoằn ngoèo trước mắt tôi đúng là dây leo chứ
không phải con rắn lục khi nãy.

Ngay từ bé tôi đã biết rắn lục là loài rắn cực độc. Rắn lục màu xanh,

tiệp với màu lá nên khi chúng ẩn mình trên cây rất khó bị phát hiện. Bị rắn
lục mổ một phát, nếu không chữa trị kịp thời coi như cầm chắc cái chết.
Không biết nghe ai nói, tụi nhóc chúng tôi tin rằng bụi cây nào tỏa ra mùi
nước mắn thể nào cũng có rắn lục nấp trong đó.

Trước khi rời quê vào Sài Gòn, tôi đã thấy rắn lục một, hai lần. Đã

mười năm trôi qua, bây giờ tôi mới lại nhìn thấy loài rắn này, lại ở khoảng
cách rất gần và nếu con Rùa không kịp níu tôi nằm xuống, chắc chắn nó đã
tấn công tôi.

Nhưng tôi không có cảm giác hoan hỉ của người thoát chết như lẽ ra

phải thế. Thực ra tôi cũng hú vía nhưng cảm giác đó đã bị cảm giác xấu hổ
của cái hôn vừa rồi lấn át.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.