NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 84

Con Rùa không nhắc gì về hành động càn rỡ của tôi trên suốt đường

về nhưng không vì vậy mà tâm trí tôi thôi rối bời. Tôi không hiểu tại sao tôi
lại làm thế. Cách đây vài ngày, chỉ vô tình chạm môi lên má nó khi trú mưa
trong bụi duối dại, tôi đã vô cùng bối rối. Thế mà bây giờ tôi lại hôn lên
môi nó, dù chỉ phớt qua nhưng vẫn là một nụ hôn, lần này hoàn toàn là do
chủ ý.

Dường như có một sự thôi thúc vô hình ở bên trong tôi. Tôi không biết

có phải tôi đã yêu con Rùa hay không. Dù sao tôi vẫn nghĩ con Rùa còn quá
nhỏ để tôi đặt tình cảm vào nó. Nhưng tôi cũng không thể chối bỏ được sự
thật rằng từ ngày quen biết con Rùa, tôi chỉ thích chơi với nó. Chỉ ở cạnh
nó lòng tôi mới thấy vui tươi, ấm áp mặc dù tôi luôn chối bai bải mỗi khi bị
thằng Thục cật vấn về chuyện này.

Con người lạ lùng của con Rùa khiến người khác e ngại, xa lánh

nhưng đối với tôi lại có một sức hấp dẫn đặc biệt.

Con Rùa có mối quan hệ thân thiện và một tình yêu sâu sắc dành cho

các con vật. Tôi từng tận mắt chứng kiến con Rùa nói chuyện với bọn
chúng. Dĩ nhiên là các con vật không thể hiểu được tiếng người nhưng tôi
tin chúng đọc được ý nghĩ con Rùa thông qua cử chỉ, thái độ, ngữ điệu của
người mà chúng tin cậy, đặc biệt là qua tình yêu vô bờ bến tỏa ra từ tâm
hồn con Rùa như một thứ từ trường tình cảm mạnh đến mức tôi tin rằng
ngay cả cỏ cây hoa lá cũng cảm nhận được. Đó là thứ ngôn ngữ đi trực tiếp
từ trái tim đến trái tim.

Trái tim tôi cũng bị trái tim con Rùa thu hút, chắc vậy! Nếu không tôi

không thể cắt nghĩa được hành động của mình.

Tôi vừa đi vừa nghĩ ngợi miên man. Trong khi tôi không ngừng đào

bới lòng mình và lún sâu trong đó, con Rùa vẫn tung tăng trên cỏ, vừa lúc
lắc mái tóc cháy nắng như một đứa con gái vô tâm, miệng không ngừng líu
lo như cỏ chiều tà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.