NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 97

Lai như một quả dưa khổng lồ. Cái báng súng nhô lên trên vai ông chính là
cái cuống dưa.

Ngược lại với ông Bốn Lai, ông Hai Sắn người nhỏ thó nhưng chiếc

mũi lại to một cách khác thường, tóc túm trong chiếc khăn màu đỏ buộc
ngang trán, bên hông dắt lủng lẳng một chiếc rìu. Nếu có thêm bộ ria vàng
nữa, hoàn toàn có thể nhầm ông với nhân vật Asterix.

Trong khi tôi ngẩn ra nhìn ông “Panoramix” Bảy Thành, ông “Obelix”

Bốn Lai và ông “Asterix” hai Sắn, lờ mờ hiểu ra tại sao ông ngoại con Rùa
lại bảo truyện Asterix là chuyện kể về làng Đo Đo và con Rùa không hề
nghi ngờ gì về điều đó thì thằng Thục thở hắt ra, lúc này nó đã chống chân
xuống đất ngay bên cạnh đám người:

-Phen này con Rùa nguy to rồi! Chưa bao giờ em thấy bốn ông này

cùng nhau đi kiếm con Rùa như bữa nay.

Những người thợ săn nhìn thấy tôi và thằng Thục dựng xe đứng xem

nhưng họ chẳng buồn để ý. Cơn giận làm mặt người nào người nấy đỏ gay.
Mặt trời ban trưa thả xuống từng bựng nắng càng khiến họ trông như đang
bốc khói.

Ông Bảy Thành liếc về phía hai đứa chúng tôi một cái rồi quay sang

con Rùa, giọng ầm ầm như tạc đạn:

-Mày còn chối nữa hả?

-Con nói thật mà.

Con Rùa lí nhí đáp, nó không nhìn về phía tôi và Thục nhưng tôi đoán

nó đã thấy hai đứa tôi ngay từ đầu.

Ông Hai Sắn sờ tay lên cán rìu, nhếch mép:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.