NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 95

-Mày đi đâu đây? – Tôi nói tiếp, vẻ phật ý – Về đi, tối tao về ngủ với

mày!

-Anh cho em đi theo với, lát tối em chở anh về!

Giọng thằng Thục nghe như năn nỉ khiến tôi không thể thẳng tay xua

đuổi nó mặc dù lòng tôi đang rối như tơ. Có thằng em họ bám theo lằng
nhằng thế này tôi không biết làm sao gặp riêng con Rùa để chia tay.

Như hiểu được sự khó xử của tôi, thằng Thục nói:

-Lát nữa anh cứ qua chia tay với con Rùa đi. Em ở nhà chơi với bé

Loan!

Rất may là thằng Thục đi sau lưng tôi nên nó không thấy được vẻ mặt

sượng sùng của thằng anh họ nó. Tôi nhè nhẹ thở ra và nói, cố giữ giọng
thản nhiên:

-Ờ, tao chạy qua tạm biệt nó một câu cho lịch sự.

Tôi biết thằng Thục chẳng tin gì vẻ vờ vịt của tôi. Nhưng tôi dỏng tai

cả buổi chẳng nghe nó châm chọc gì, có thể nó không muốn tôi xấu hổ
trong ngày cuối cùng ở làng, cũng có thể nó đang dồn tâm trí vào việc giữ
thăng bằng với chiếc xe đạp trên những mảnh ván lát cầu chòng chành dưới
chân.

-Anh ngồi lên xe đi, em chở cho! – Thục đề nghị, khi hai anh em vừa

qua khỏi cầu.

-Mày chở tao sao nổi. Để tao chở mày!

Thục bướng bỉnh:

-Trước nay toàn anh chở em. Hôm nay tới phiên em chở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.