NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 93

Khi chỉ còn hai quả cuối cùng, tôi và nó ngậm nước trong miệng vừa

thổi vừa nhè nước vô quả bóng rồi dùng quả bóng nước vừa rượt quanh hè
vừa ném nhau.

Đến khi bong bóng đã nổ đến quả cuối cùng thì đôi môi hai đứa cũng

đã kịp nhoe nhoét đủ thứ màu.

Nó lục túi tìm những đồng xu rồi rủ tôi lấy giấy trắng đè lên, sau đó

lấy bút chì tô cho đến khi hoa văn của đồng xu in trọn vẹn lên tờ giấy. Hồi
bé ở làng, tôi cũng rất thích thú với trò này nhưng bây giờ tôi bặm môi tô
tới tô lui chỉ để cho thằng Thục vui lòng. Tay tôi miết đầu bút chì lên tờ
giấy trong khi óc tôi mải nghĩ đến con Rùa, đến đôi mắt ầng ậng nước của
nó khi nghe tin tôi sắp rời làng. Cả những câu nói thiết tha của nó nữa, mỗi
lần nghĩ tới là lòng tôi mềm đi.

Bữa đó ăn trưa xong, tôi đòi lên nhà cô Út Huệ ngay nhưng thằng

Thục xịu mặt:

-Anh bảo hôm nay anh ở chơi với em một ngày kia mà. Bây giờ mới

có nửa ngày à.

Thế là tôi đành phải leo lên phản nằm với nó, rủ rỉ kể chuyện cho nó

nghe, lặp lại hình ảnh ngày xưa giữa tôi với ba nó. Hồi đó, tôi rất mê những
câu chuyện của chú Thảo. Chú không có nhiều chuyện nhưng chú có tài kể
chuyện tuyệt hay. Sau này tôi ham đọc sách cũng nhờ những hạt giống chú
Thảo cấy vào tâm hồn tôi trong những buổi trưa hai chú cháu nằm bên nhau
nhiều năm về trước.

Kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ sống dậy khiến tôi nguôi nỗi nôn nao

đi gặp con Rùa. Thoạt đầu tôi định kể cho thằng Thục nghe những câu
chuyện ngày xưa chú Thảo từng kể cho tôi nhưng lần nào cũng thế, tôi vừa
mở miệng Thục lại nói “Chuyện này ba em kể cho em nghe rồi.” Cuối cùng
tôi phải đem những mẩu chuyện vừa kể cho con Rùa ra làm quà cho nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.