NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 160

Cô bé đi sau cô nãy giờ vẫn cúi gằm mặt mới dần dần ngẩng lên, đưa đôi

tay vuốt tóc mai ra sau tai, để lộ gương mặt trắng ngần và đôi má đỏ bừng
vì ngượng.

Giây phút Hoài ngẩng lên nhìn thẳng về phía trước, tim tôi đã hẫng một

nhịp.

Hoài cất tiếng giới thiệu trong lúng túng… Bộ dạng khổ sở của Hoài làm

tôi cảm giác muốn chở che cho cô bé ấy. Tôi cứ ngẩn ngơ ra như thế cho
đến lúc nhận ra chỗ ngồi cạnh tôi là chỗ trống duy nhất trong lớp và Hoài
đang tiến lại gần tôi. Tôi cúi mặt xuống, chẳng nói gì, lôi chiếc bút chì đang
làm dở trong túi ra ngồi khắc tiếp cho có cái để làm.

Hoài khẽ ngồi xuống cạnh tôi, hương thơm phả ra thoang thoảng.

Tới giờ ra chơi, lũ bạn lớp tôi vây quanh cô bạn gái xinh xắn mới này.

Thằng Thành còn trêu tôi, bảo là Hoài cùng làng với tôi. Bất chợt lòng tôi
cảm thấy mừng vì mình có điểm chung với cô bạn này.

Ngày hôm ấy tôi vẫn đạp xe về nhà như thường lệ để nấu cơm trưa cho

mẹ tôi. Đến đầu làng, tôi nhìn thấy bóng dáng hơi quen quen đằng trước,
đeo chiếc balo màu tím. Đó là Hoài thật thì phải, tôi ngại quá bèn đạp xe
thật nhanh qua cô bạn.

Chúng tôi cứ ngồi chung bàn như thế mà chẳng ai dám nói với ai câu

nào. Tôi thực sự rất lúng túng không dám bắt chuyện. Ngồi bên cạnh Hoài
tôi cứ loay hoay chẳng làm được việc gì, đành cứ lôi bút chì ra khắc cho đỡ
thừa chân tay. Không biết cô bé đã được biết sự thật về ngôi làng của tôi
hay chưa…

Một buổi trưa, khi trống tan trường vừa điểm, Hoài đã vội thu dọn sách

vở vào cặp rồi chạy theo đám bạn phía trước. Cô ấy không biết là đã vơ sót
chiếc bút bi hình con gấu xinh xinh ở trên bàn. Tôi cũng thu dọn sách vở
rồi ngập ngừng… Tôi nhặt chiếc bút lên đút vào túi, có lẽ mai tôi sẽ trả cho
Hoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.