NGÔI NHÀ CÂY - Trang 8

• 1 •

Đã từ lâu, lâu đến nỗi tôi không còn nhớ nữa, tôi đã muốn gặp một con

ma. Tôi chỉ muốn gặp một con ma chân thành, tốt bụng, hơi sợ một tý, và
hoàn toàn trong suốt. Nhưng rồi tôi đành phải gạt mong muốn ấy lại.

Thật không công bằng khi cho đến tận bây giờ tôi vẫn chưa gặp được

con ma nào. Những đứa trẻ khác quanh đây ít nhất đã một lần bắt gặp điều
gì đó khủng khiếp nơi chúng sống. Song không phải là tôi, Dylan Brown
này. Không lẽ nào. Mặc dù tôi đang sống tại phố Fear, một nơi đáng sợ nhất
thế giới, thế mà cuộc sống của tôi vẫn hết sức tẻ nhạt, buồn chán, bình
thường đến mức chưa từng có khái niệm ma là gì.

Nhưng hôm nay tôi có linh cảm mọi việc sẽ thay đổi. Bởi cuối cùng

hôm nay tôi cũng sẽ đi gặp ma.

Tại sao ư?

Tại vì hôm nay thời tiết rất khác thường.

Sáng sớm trời nắng chói chang – báo hiệu một ngày xuân đẹp trời.

Nhưng đến buổi trưa, những đám mây nặng trịch hơi nước kéo đến đen kịt,
xám xịt bầu trời. Đó chỉ có thể là kiểu thời tiết ma quái, bạn có nghĩ thế
không?

Ừm, dù sao đây cũng là suy nghĩ của tôi khi nằm dài trên chiếc tràng kỷ

cổ màu xanh lá cây của bố tôi. Tôi đặt quyển sách đọc dở trên đùi và lơ đãng
nhìn ra cửa sổ. Một cơn gió mạnh thổi ùa vào. Những tán cây ngoài sân
trước rung lên xào xạc.

Hôm nay phố Fear trông khá hay ho và đáng sợ, tôi nghĩ thầm, dí mũi

vào sát cửa sổ kính. Thật là một cảnh hoàn hảo cho cuộc gặp gỡ một sinh
vật lạ từ thế giới khác. Nhưng… nó ở đâu?

Hiển nhiên là không phải ở sân trước nhà tôi.

Tôi quay sang trái rồi sang phải, quan sát các nhà hàng xóm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.