NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 136

Vừa nhét hết đồ đạc trên ghế vào trong cặp của mình, chiếc điện thoại để
trên bàn báo có cuộc gọi đến. Màn hình cho Hoshino biết là Mao gọi. Cậu
đứng nguyên đấy, nhấc máy. “Vâng.”

“A lô, Yuuya hả? Em Mao đây, giờ ta nói chuyện được chứ?”

“Được chứ. Có chuyện gì vậy?” Vừa nói cậu vừa nhìn đồng hồ đeo tay. Giờ
đã quá ba rưỡi rồi.

“Chủ nhật này anh có dự định gì chưa?”

“Chủ nhật ư...” Hoshino ôm lấy cặp, một tay vẫn còn cầm điện thoại, cậu bắt
đầu bước đi. “Chủ nhật có vụ gì à?”

“Ừ, hội Miki định rủ đi ăn BBQ đấy. Được không?”

“BBQ ư? Ừm...”

“Sao? Không ổn hả?” Giọng Mao vút lên sắc lẻm, mang chút khó chịu.

“Không phải là không ổn, do có công chuyện mất rồi.”

“Ơ, tuần trước anh cũng nói y như vậy. Này, ba tuần nay ta chưa được gặp
nhau rồi đấy.”

“Biết là thế nhưng anh đang bận rộn không tránh được.”

“Công việc này do đích thân giám đốc giao phó đúng không? Thật là, anh
làm việc quái gì thế? Không thể giao cho người khác được sao?”

“Có nói Mao cũng chẳng hiểu đâu. Đây là công việc chỉ mình anh làm được
nên giám đốc mới phải lên tiếng nhờ chứ.”

Một tiếng thở ra đánh phì nghe rõ qua điện thoại.

“Hiểu rồi. Nếu đã như thế, em đầu hàng. Mình em đi ăn BBQ vậy. Nhưng
mà này, anh cũng nên giữ gìn. Ngày nghỉ còn làm việc suốt như thế, cơ thể
không trụ nổi đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.