NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 148

Ý cậu là giờ không có thời gian cho chuyện đó.

Bia đã lên, hai người cạn ly dù cũng chẳng có gì gọi là ăn mừng, rồi họ gọi
món monja kim chi thịt lợn. Bên trên rắc mì baby star như mọi khi.

Cũng phải tròn một tháng rồi cả hai mới được gặp nhau. Lý do chính là vì
lịch của cả hai không trùng. Phía Mao thì còn có thể linh hoạt được nhưng
vẫn không thế gặp nổi do Yuuya không có thời gian.

“Công việc của anh vẫn bận rộn vậy nhỉ?”

Nghe Mao nói, Yuuya chỉ biết nhún vai cười trừ.

“Biết làm sao. Nghiên cứu chưa từng có tiền lệ mà. Có bao nhiêu thời gian
cũng chẳng đủ nổi.”

“Nghĩ cũng phải, anh cũng chẳng mấy khi điện cho em, cũng chẳng nhắn tin
gì cả.”

“Em không cần để ý nhiều mấy việc đó. Nếu có chuyện gì, cứ gọi anh là
được.”

Ừm, tuy gật đầu với cậu, Mao cũng không thể xóa đi cảm giác bất mãn.
Người yêu của nhau, chẳng lẽ không có việc gì thì không được liên lạc với
nhau hay sao.

Nguyên liệu cho món monjayaki đã được mang lên. Công việc nướng này
luôn là của Yuuya. Cậu trộn bát nguyên liệu lên rồi trải ra bàn nướng, dùng
hai cái phới trộn loại lớn, băm nguyên liệu thật nhỏ. Động tác cực kỳ thuần
thục. Lần đầu tiên nhìn thấy, cô đã rất ngạc nhiên.

Công việc làm thêm thời đại học của anh mà, cậu đã cười sảng khoái và nói
thế đấy.

Bây giờ cũng như khi ấy, Yuuya chế biến không một bước thừa, nướng
thành món monjayaki ngon lành. Vẫn gương mặt đó, nhưng có gì đó khác,
Mao cảm thấy điều đó. Yuuya đang hiện hữu ở đây không còn là Yuuya của
ngày đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.