NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 163

chăm lo cho Mizuho, cùng chia sẻ niềm vui với cô, thế đã là tốt lắm rồi.

Chợt thấy có tin nhắn đến chiếc điện thoại, cậu xem thử thì đúng là từ Mao.
Tuy có chút bối rối, cậu vẫn mở ra xem thử. “Anh chắc vẫn đang làm việc
hả? Bận rộn như thế mà vẫn gắng gặp em, cảm ơn nhé. Đừng cố quá. Chúc
anh ngủ ngon.”

Hoshino ngẫm nghĩ một chút rồi nhắn tin đáp lại. “Cảm ơn em đã lo lắng
cho anh. Ngủ ngon nhé.”

Cậu ngắt nguồn điện thoại, thở dài một hơi.

Cậu đã hẹn hò với Kawashima Mao được khoảng hai năm rồi. Trong số
những người phụ nữ từng hẹn hò, cô ấy là người hợp với cậu nhất. Nhân
cách tốt, đầu óc cũng không hề kém cỏi. Lúc nào cậu cũng cảm thấy vui vẻ
khi nghe cô kể những chuyện xảy ra với công việc trợ lý tại bệnh viện thú y.

Đúng là chẳng thể chê Mao ở điểm nào. Một cô gái rất tốt. Người đàn ông
nào lấy được cô ấy hẳn sẽ rất hạnh phúc.

Đến tận gần đây, Hoshino vẫn đinh ninh kẻ đó có thể là mình. Kể từ khi vào
công ty, cậu luôn đặt công việc lên hàng đầu nhưng không hề có suy nghĩ
không lập gia đình cũng được. Cậu đã tưởng tượng đến thời điểm nào đó,
mình sẽ kết hôn, sinh con đẻ cái. Cậu còn nghĩ Mao sẽ là đối tượng thích
hợp của mình.

Cậu chưa từng nói ý định đó với Mao, vì chẳng có cơ hội. Hoshino cũng
chẳng có lý do gì để vội kết hôn, bản thân Mao chẳng tỏ vẻ gì nôn nóng.
Cậu đã đơn giản nghĩ, đến khi một trong hai bên cần phải đề cập đến vấn đề
này thì tính tiếp thôi.

Thế nhưng mọi thứ lại tiến triến theo một chiều hướng cậu chưa từng ngờ
tới. Cuộc gặp gỡ với phu nhân Harima và Mizuho đã xóa trắng tấm bản đồ
tương lai Hoshino từng mơ đến.

Bây giờ, cậu cũng chẳng ghét bỏ gì Mao. Cậu vẫn có thế kể ra bao nhiêu
điểm quyến rũ của cô. Chỉ là, cậu không còn có thể tưởng tượng được hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.