NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 194

“Thấy chưa? Kadowaki, có thể cậu không để ý nhưng người đó ủng hộ rồi
đấy.”

“Ơ, thật sao? Lúc nào vậy?”

“Thì khoảng hơn 15 phút trước. Sau khi ủng hộ, cô đó còn nhận lấy tờ rơi từ
chị Yamada mà. Rồi đi ra mé ấy, đứng mãi từ bấy đến giờ. Cậu không thấy
lạ sao?”

“Vậy sao? Nhưng thế thì có gì đáng lo đâu. Chắc người đó cũng có ý tốt
thôi. Có lẽ cũng như bà cụ vừa nãy đó, lo lắng cho những người còn hoạt
động giữa trời mua như chúng ta chăng.”

“Viển vông quá đấy, Kadowaki. Thế giới không phải chỉ toàn người tốt đâu.
Số người chỉ trích những gì chúng ta làm không hề ít, Kadowaki hẳn cũng
biết.”

“Ừ thì thế. Nhưng họ đã ủng hộ rồi còn gì.”

“Đúng là họ đã cho gì đó vào trong hộp. Nhưng nào phải chỉ là tiền đâu.”

“Không phải tiền thì là gì?”

“Chẳng biết nữa. Có thể là thứ kỳ lạ gì đó. Gián chẳng hạn.”

“Gián? Cậu lấy đâu ra cái suy nghĩ đó vậy?”

“Chỉ là ví dụ vậy thôi. Lát nữa mở hộp tiền ra, nhớ cẩn thận đấy,” dường
như Matsumoto Keiko không có ý đùa.

Anh ngẩng đầu lên tìm người phụ nữ đó lần nữa. Người ta đã đi mất từ lúc
nào. Khi anh báo cho Matsumoto Keiko biết, “Đi đâu mất rồi. Đi đâu nhỉ, tò
mò quá,” cô ấy nói thế rồi quét mắt khắp lượt.

Hoạt động ngày hôm ấy kết thúc trong vòng chưa đầy hai giờ vì mưa có vẻ
như ngày một lớn. Dọn dẹp xong hết, khi Kadowaki cùng những thành viên
khác định rút về, anh chợt cảm thấy như có ai đang tiến lại gần. “Anh gì ơi!”
Người đó bắt lời. Nhìn gương mặt đó, anh có chút ngạc nhiên. Là người phụ
nữ khi nãy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.