NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 217

“Tiến hành thẩm định cũng sẽ có trường hợp không phải là chết não đúng
không?”

“Đương nhiên. Đó là cuộc kiểm tra xác nhận điều này mà. Nếu nắm được
không phải là chết não, họ sẽ ngừng thẩm định ngay lập tức. Thẩm định
được tiến hành hai lần, nếu lần thứ hai cũng xác định là chết não thì chính
thức báo tử vong. Nếu thế, ta có tiến hành cấy ghép tạng cũng không thay
đổi điều gì. Người đã tử vong không còn có thể điều trị được nữa.”

Matsumoto Keiko lắc đầu thật mạnh. Đôi mắt nhìn lên trần. Như thể đang
tưởng tượng con trai mình trong tình cảnh đó.

“Khó thật đấy,” cô ấy lẩm bẩm. “Nếu vẫn còn hi vọng cứu được, chắc tôi
chẳng thể suy nghĩ đến chuyện hiến tạng đâu.”

“Bác sĩ sẽ không nói những điều như vậy nếu còn hi vọng. Một khi họ đã
nói đến thẩm định não chết tức là họ không còn nghĩ ra được cách chữa trị
khả quan nào rồi, chỉ còn nước chờ chết thôi.” Giọng nói của Shinshou
Fusako mang một sức dội hiếm thấy.

“Nhưng nếu không có bất cứ vết thương đặc biệt nào bên ngoài, trông như
đang ngủ, tôi không dám nghĩ đến chuyện rút bình thở. Chắc đây cũng là
tâm lý chung của bậc làm cha mẹ thôi.”

Ngồi nghe bên cạnh, Kadowaki cũng gật gù. Anh hiểu cảm xúc của cô.

“Vậy thì,” Shinshou Fusako lên tiếng. Nhìn gương mặt đó, Kadowaki giật
mình. Một cảm giác lạnh lùng chưa từng thấy vẩn vương nơi đó. Như thể đã
bỏ đi cái mặt nạ vô cảm để đeo vào một vẻ mặt khác triệt tiêu mọi loại cảm
xúc đến trần trụi.

Cô ta tiếp tục, “Giả sử, nếu không rút hơi thở của đứa trẻ ngay thì sẽ thành
thế nào?”

“Không rút ngay?” Matsumoto Keiko hỏi.

“Lúc nãy, tôi có nói nếu không chấp nhận chết não thì sẽ để bệnh nhân chết
bình thường nhưng ta không thể biết được sẽ kéo dài bao lâu. Nếu là trẻ con,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.