NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 218

có thể mất một thời gian dài. Có những ca kéo dài vài tháng, thậm chí vài
năm,” nói thế rồi Shinshou Fusako lắc đầu. “Nên nói là được cho sống thì
hơn. Bởi bản thân bệnh nhân đâu còn ý thức nữa. Nhưng nếu con cô rơi vào
tình trạng như vậy, cô sẽ làm gì?”

Matsumotot Keiko nhìn Kadowaki với vẻ mặt ngạc nhiên tột độ. Như thể cô
ấy muốn hỏi người đàn bà này sao lại có thể lôi ra những lý luận kiểu đó.

“Nếu là thế, nếu thế... chà, chắc tôi chỉ biết ứng xử tùy theo tình huống
thôi,” cô khó nhọc đáp lời.

Shinshou Fusako nhìn đăm đăm vào cô.

“Không còn ý thức, đương nhiên cũng không có khả năng giao tiếp. Cô
muốn mãi chăm lo cho một đứa trẻ phải duy trì sinh mạng bằng máy móc
không? Vừa tốn rất nhiều tiền bạc, không chỉ khổ cho mình mà còn phiền
cho nhiều người khác. Điều đó có thể mang lại hạnh phúc cho ai đây. Cô
không nghĩ đấy chỉ là để bố mẹ chúng thỏa mãn cái tôi thôi hay sao?”

Matsumoto Keiko nhăn mặt, khép mắt lại, tay phải gãi gãi má. Sau một
khoảng dài lặng im. “Xin lỗi,” cô nói. “Xin lỗi nhé nhưng tôi chưa nghĩ sâu
xa được đến thế. Cũng không muốn tưởng tượng đến một lúc nào con trai
mình sẽ thành ra như thế. Vậy nên, đúng là không vào trong hoàn cảnh thực
thì không thể hiểu được. Có lẽ với chị Shinshou, đây chỉ là câu trả lời của
một người phụ nữ ngu ngốc.”

“Ngu ngốc ư, chuyện đó...” đôi mắt Shinshou Fusako ngấn nước, cô ta bỗng
trở nên bối rối. Lần đầu tiên cô ta mất bình tĩnh đến vậy. “Xin lỗi. Chính tôi
cũng đã nói quá.”

“Chị Shinshou,” Kadowaki lên tiếng. “Có khi nào chị muốn làm điều gì đó
liên quan đến việc cấy ghép nội tạng nên mới tham gia hoạt động cùng
chúng tôi? Nếu là như thế, chị cứ thành thật nói. Có thể những điều chị
mong mỏi rất tuyệt vời nhưng phía chúng tôi đã xác định tránh mọi tư tưởng
mang tính chính trị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.