NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 249

Anh chỉ có thể đáp “Vậy à?” mà thôi. Ở đây còn có ánh mắt Kaoruko đang
theo dõi. Kazumasa lấy từ trong túi giấy ra một cái hộp nữa.

“Bố mua cả quà cho Ikuto nữa. Một bộ lắp ghép làm được cả robot lẫn máy
bay đấy nhé. Không biết con có lắp được thật đẹp không đây?”

“Hay quá,” cậu con trai sáu tuổi đặt con gấu bông vẫn đang ôm xuống sàn,
chạy ngay lại chỗ bố. Khi nhận hộp quà từ tay Kazumasa, cậu bé lại gần
khoe với Mizuho trước khi mở ra, “Chị ơi, em nhận được quà này. Em lắp
xong sẽ cho chị xem nhé,” bằng một giọng rất vui vẻ.

Một thứ gì đó thúc vào trong lồng ngực Kazumasa. Có vẻ như Kaoruko chỉ
nói với Ikuto là, “chị bị bệnh ngủ” mà thôi. Thằng bé vẫn tin vào điều đó và
cho rằng chị mình vẫn như xưa.

“Anh qua chào hỏi mẹ chút nhé,” Kazumasa nói thế rồi rời khỏi phòng.

Khi anh vào đến bếp, bà Chizuko vẫn còn đang thái rau. Anh đứng ở lối vào,
lên tiếng chào bà.

“A, Kazumasa. Chào con,” bà Chizuko ngừng tay một chốc, cười với anh.
Rồi lại lập tức quay về việc của mình.

Anh nhìn cánh tay gầy guộc của bà lộ ra ngoài từ cái tay áo xắn lên. Tâm
trạng của Kazumasa nặng nề hẳn. Dạo này, sắc mặt của mẹ vợ anh không hề
tốt. Bà rõ ràng đã gầy hơn trước, chính vì thế trông cũng già đi nhiều.

Bà Chizuko ngừng tay, nghi hoặc nhìn anh. “Sao thế con?”

“Dạ không, chỉ là con thấy có lỗi với mẹ.”

“Sao thế?”

“Thì là vì, mẹ đã giúp đỡ cho Mizuho. Cả chuyện nhờ mẹ lo giùm việc nhà
như thế này nữa.”

Bà Chizuko tỏ ra cực kì ngạc nhiên, người hơi ngửa ra, con dao trong tay
khẽ rung lên.

“Con nói gì vậy hả, đến tận lúc này rồi. Đó là chuyện hiển nhiên mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.