NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 252

Gương mặt Hoshino thoáng vẻ lo lắng, ánh mắt nhìn về phía sau Kazumasa.
Chắc đang trao đổi cái nhìn với Kaoruko.

“Nào, đi thôi,” Kazumasa mở cửa.

“À… vâng.”

Anh bước chầm chậm trên con đường ra phía cổng. Đúng là khí trời có chút
se se nhưng cũng chẳng đến mức quá lạnh.

“Vợ tôi chắc cũng đã quen với thiết bị kích thích điện từ rồi nhỉ? Lúc nãy,
cánh tay Mizuho hoạt động linh hoạt đấy.”

“Đúng như anh nói. Em cũng không thấy có gì phải lo lắng cả.”

“Tôi có đọc báo cáo của cậu và có ấn tượng là cậu đã nắm bắt được trọng
điểm để đạt đến những kĩ thuật ưu việt trong vận động cơ rồi. Thật sự rất
tuyệt vời.”

“Cảm ơn anh,” Hoshino nói câu cảm ơn khá cứng nhắc. Có lẽ cậu ta đang
định thăm dò xem giám đốc có ý định nói gì đây.

“Đến đây thôi,” nói thế rồi Kazumasa dừng chân. Hoshino đang sóng bước
đi cùng anh ngạc nhiên dừng bước và quay mình lại.

“Cũng đã có kết quả, có lẽ đến lúc chúng ta nên đặt dấu chấm hết đi thôi.”

“... Ý anh là sao ạ?”

“Tôi nghĩ hãy giao việc rèn luyện Mizuho cho Kaoruko, cậu quay lại với
nghiên cứu BMI đi.”

“Quay lại… nhưng mà, hiện em vẫn đang nghiên cứu liên quan đến BMI
mà. Những kích thích từ tính lên vận động cơ cũng là một dạng của BMI
mà.”

“Cậu Hoshino,” Kazumasa đặt tay phải lên vai cậu nhân viên. “BMI viết tắt
cho cái gí? Brain Machine Interface. Đó là công nghệ dựa trên bộ não.
Nghiên cứu trên người không còn cơ năng não cũng có giới hạn của nó. Cậu
không nghĩ vậy sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.