NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 254

“Bởi vì cậu không thể cứ mãi theo đuổi công việc này được.”

“Em có cảm giác công việc hiện tại là mục tiêu sống của mình.”

“Có thể cử động cơ mặt một đưa trẻ đang không có ý thức, giúp con bé thay
đổi sắc thái biểu cảm sao? Người ta sẽ thấy kì quái đó.”

“Em cứ kệ người ta thích nói gì thì nói”, nói thế rồi Hoshino như đang muốn
dồn hơi, lồng ngực phập phồng rồi nhìn thẳng vào Kazumasa. “Đúng là em
làm việc theo chỉ thị từ phía giám đốc. Nhưng em cũng lo cho cảm nhận của
chị nhà. Chị ấy cũng có nhiều niềm vui từ đó.”

Nghe như thể Kaoruko sẽ không chịu buông cậu ta ra, một phát biểu cực kì
tự tin.

“Tôi cũng sẽ nói chuyện với cô ấy. Cứ để đấy, đây không phải là chuyện
phải làm ngay lúc này.”

“Em hiểu rồi.”

“Xin lỗi đã giữ cậu lại thế này.”

“Dạ không,” lắc đầu rồi ánh mắt Hoshino hơi nhìn về một chỗ khác. Thấy
thế, Kazumasa quay lại, anh có thể thấy Kaoruko nơi mé cửa sổ phòng
Mizuho. Ánh mắt cô ấy đang hướng về phía này. “Xin phép anh,” Hoshino
cúi đầu rồi bắt đầu bước đi. Sau khi ra đến cổng, cậu ta lại cúi chào anh một
lần nữa rồi bỏ đi mất.

Kazumasa quay gót, bắt đầu quay lại lối vào. Anh nhìn về cửa sổ phòng
Mizuho nhưng không còn thấy Kaoruko đâu nữa.

Anh nhớ lại những điều đã diễn ra trong cuộc họp Hội đồng Quản trị hôm
trước. Lúc đó, Kazumasa đã chịu nhiều câu hỏi về việc Hoshino đã bị lôi
quá sâu vào vụ này.

Hiện tại, công ti đang đầu tư mạnh nhất vào nghiên cứu BMI. Một người
đóng vai trò trung tâm nhưng lại bị lôi vào công việc khác chệch hướng với
công việc chính của mình không phải là điều hợp lí. Hơn nữa, công việc này
lại quá đặc thù, chỉ mang lại lợi ích cho số ít, cũng có dấu hiệu ảnh hưởng rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.