NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 256

“Người chăm lo cho cháu là Kaoruko. Con không thể chê trách gì được.”

“Con là người chi tiền cơ mà. Con cứ kéo dài sự sống con bé như thế để làm
gì? Từ bỏ ngay từ sớm lại không tốt hơn sao?”

“Làm gì ư?”

“Bởi vì…” ông Tatsurou mím môi. “Con bé rồi sẽ mãi như vậy còn gì? Sẽ
chẳng bao giờ lấy lại được ý thức. Nếu đã thế, hãy vì Mizuho mà để nó sớm
siêu thoát đi. Bố đã quyết rồi. Đứa trẻ đó đã không còn ở lại với thế giới này
nữa.”

“Đừng tự ý giết nó thế.”

“Vậy nó sống được sao? Con thực lòng nghĩ thế ư? Rồi sao?”

Những câu hỏi của bố, Kazumasa chẳng thể trả lời ngay được. Sự thực đó,
bản thân anh cũng thấy sốc.

“Anh nói chuyện gì với cậu Hoshino thế?”

Kaoruko hỏi Kazumasa khi anh đã ngồi trên chiếc sofa trong phòng khách
và đang nhấm nháp li whisky. Lúc đó đã quá 10 giờ rồi. Sau bữa cơm cả gia
đình, bà Chizuko cho Ikuto đi tắm còn Kaoruko cho Mizuho dùng bữa. Rồi
hai bà cháu Ikuto lên luôn tầng hai.

Kể từ khi Kaoruko bắt đầu chăm con tại nhà, mỗi tháng Kazumasa về thăm
nhà đôi ba lần. Hồi đầu thì dù có tối muộn, anh vẫn thường về căn hộ của
mình nhưng gần đây anh có hay ngủ lại hơn. Cũng bởi buổi sáng khi Ikuto
đi mẫu giáo, nó hay hỏi “Bố đâu?”

“Để một mình Mizuho vậy có ổn không đấy?”

“Chỉ một chút thôi thì cũng được. Nếu không, lỡ lúc nào không có mẹ thì
đến đi vệ sinh cũng không nổi à?”

“Cũng phải nhỉ?”

“Này, anh đã nói chuyện gì vậy?” Kaoruko lặp lại câu hỏi.

Kazumasa chậm rãi nhấc cái li lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.