NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 26

kính thay bằng một cái máy quay cỡ nhỏ. Đội nghiên cứu gọi là kính bơi.
Một thứ nữa là mũ bảo hiểm. Nhìn thoáng qua trông không có vẻ gì kỳ lạ,
nhưng bên trong gắn điện cực. Người phụ nữ nhận lấy nó mà mặt không hề
đổi sắc, chắc cô đã tham gia thực nghiệm này nhiều lần. Có lẽ cô biết rõ
những gì sẽ xảy ra sau đó. Cô đội mũ bảo hiểm và đeo mắt kính vào một
cách thành thục.

“Chị chuẩn bị xong chưa?” nhân viên hỏi người phụ nữ số bảy.

“Vâng,” người đó đáp lại nho nhỏ.

“Vậy thì, bắt đầu. Chuẩn bị, bắt đầu!” Vừa nói nhân viên nghiên cứu vừa lùi
xa khỏi cô ấy.

Người phụ nữ số bảy xoay gương mặt đã đeo kính quét khắp lượt trái phải
rồi mới bắt đầu bước đi.

Kazumasa mở tập tài liệu trong tay. Hình như cô ta làm cho một cơ sở y tế
trong thành phố, đi làm hàng ngày bằng tàu điện vào lúc 8 giờ sáng. Tuy gần
như chẳng nhìn thấy gì, nhưng chắc rất quen với chuyện đi lại trong thành
phố.

Đã đến gần chướng ngại vật đầu tiên. Chiếc thùng các tông chặn ngay lối đi
của cô ta. Người phụ nữ đứng lại trước đó một khoảng.

Thật sự, riêng điều này đã khá vất vả rồi.

Mắt không nhìn thấy đường, nhưng cô ta có thể cảm nhận thấy trước mặt có
thứ nguy hiểm dù không có gậy trắng trong tay. Bí mật nằm ở chiếc máy
quay dạng kính bơi và chiếc mũ bảo hiểm có gắn điện cực kia. Những hình
ảnh máy quay thu thập về sẽ được máy tính xử lý thành tín hiệu điện, thông
qua điện cực, kích thích vào não. Đưong nhiên, không đồng nghĩa với việc
cô ta sẽ nhận được hình ảnh chính xác của những điều đó. Chỉ như đứng
giữa một màn sương mù ta phát hiện có thứ gì đó đang lơ lửng mà thôi.
Nhưng đối với người khiếm thị mà nói, đây đã là những thông tin cực kỳ
hữu ích rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.