NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 27

Người phụ nữ lại bắt đầu bước đi. Với những bước chân thận trọng, cô đi
chếch sang bên phải hộp các tông. Một nhân viên nghiên cứu giơ nắm tay tỏ
ý vui mừng. Kazumasa trừng mắt tỏ ý đừng vui mừng quá sớm nhưng người
đó có vẻ không nhận thấy ánh mắt của anh.

Đúng là tuy có hơi tốn thời gian, nhưng người phụ nữ đã lần lượt tránh được
hết những hộp các tông và cột bằng xốp, đi hết cung đường quanh co.
Nhưng gần đến đích rồi, cô ấy lại dừng bước. Trước mặt người phụ nữ giờ là
ba quả bóng đá xếp chếch nhau. Khoảng cách cũng không hẹp lắm.

Sau khi dừng lại một lúc khá lâu, người phụ nữ lắc đầu.

“Tôi không hiểu.”

Có tiếng ai đó thở dài nghe thấy rõ.

Nhân viên nghiên cứu lại gần, sau khi gỡ cả kính và mũ, đưa cho cô ấy chiếc
gậy chỉ đường.

“Anh thấy sao?” Người đàn ông cùng Kazumasa theo dõi buổi thực nghiệm
quay lại. Gương mặt đó xen lẫn cả sự tự tin và mối bất an. Anh ta là người
phụ trách nghiên cứu này. “Tuy không hoàn thành được thử thách cuối
nhưng thành tích so với lần trước là tốt hơn nhiều rồi.”

“Tàm tạm thôi. Người phụ nữ này được huấn luyện bao lâu rồi?”

“Mỗi ngày một tiếng, cũng được ba tháng rồi. Thực nghiệm đi bộ qua những
chướng ngại vật kiều này đã đến lần thứ tư”, người phụ trách giơ lên bốn
ngón tay. Như thể anh ta muốn nói có hiệu quả đến mức đó.

“Khá đấy, một người gần như mù hoàn toàn má đi vòng quanh không cần
gậy thế đã tốt lắm rồi. Nhưng tôi cho rằng người này là một học sinh ưu tú.
Vấn đề nằm ở chỗ, đối với những người ít đi lại nó sẽ có hiệu quả ra sao.”

“Đúng như lời anh nói, nhưng nếu tính đến buổi lắng nghe ý kiến ở Sở Lao
động tuần tới, tôi nghĩ thế này cũng khá ổn rồi.”

“Này, này, anh nghĩ ta nghiên cứu cái này chi để làm vừa lòng giới quan
chức thôi sao? Nhầm rồi. Nếu anh không đặt mục tiêu cao hơn thì sẽ phiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.