NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 29

“Cậu nói cũng có ý đúng. Có nguyên nhân nào khiến cậu suy nghĩ như vậy
chăng?”

“Có ạ. Thật ra, ông em bị xuất huyết não, thành ra liệt toàn bộ thân bên phải,
em đã chứng kiến ông khổ sở đến mức nào. Dẫu đã cố gắng hết sức tập
luyện nhưng rồi ông vẫn qua đời với cơ thể không hoạt động được.”

“Là vậy à. Ý tưởng của cậu rất hay. Nhưng tôi có cảm giác hướng đi này
không hề dễ phát triển đâu.”

Cậu nhân viên nghiên cứu trẻ tuổi nghiêm túc gật đầu trước câu nói của
Kazumasa.

“Rất khó ạ. Hệ thống tín hiệu của dây thần kinh vận động trong cơ bắp
người phức tạp gấp vài trăm lần so với rô-bốt.”

“Đúng vậy. Nhưng đừng nản chí. Tôi không ghét những kẻ có suy nghĩ khác
người.”

“Cảm ơn anh, anh đã khuyến khích em rất nhiều.” Hoshino lại cúi chào lần
nữa.

Hoshino rời thang máy trước. Kazumasa lên đến tầng trên cùng. Phòng giám
đốc nằm ở nơi đó.

Khi anh vừa ngồi xuống ghế, điện thoại báo có tin nhắn đến. Anh mở ra xem
với một dự cảm không hay, đúng là từ Kaoruko. Tiêu đề là “chuyện phỏng
vấn”. Cảm giác chán nản bỗng tăng lên.

“Lần trước, em cũng có báo với anh rồi. Thử Bảy tuần tới có buổi phỏng vấn
thử. Em đã nhờ mẹ trông lũ trẻ. Bắt đầu từ lúc 13 giờ. Địa điểm như em đã
báo. Đừng có đến muộn.”

Anh thở dài, ném chiếc điện thoại lên bàn. Miệng trở nên đắng ngắt.

Anh xoay chiếc ghế bành, hướng ra phía cửa sổ. Hình ảnh vịnh Tokyo rộng
lớn hiện ra ngay trước mắt. Những chiếc thuyền chở hàng lặng lẽ di chuyển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.