NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 261

“Đúng là như thế thật. Cũng nhờ các bác sĩ.”

Bác sĩ Shindou đột nhiên mím môi, đóng tập tài liệu lại.

“Nhờ chúng tôi… Thật sự, anh nghĩ vậy sao?”

“Ý bác sĩ là gì?”

“Cơ thể con gái anh chị vẫn còn dấu hiệu sự sống đến tận bây giờ vốn không
phải do chúng tôi chữa trị, mà nhờ sự nỗ lực và bền bỉ của anh chị còn gì.
Đúng là như vậy. Bệnh viện chẳng làm gì cả. Chúng tôi chỉ làm các xét
nghiệm và cấp những loại thuốc cần thiết mà thôi.”

Không biết đáp lại gì, Kazumasa đành im lặng. Bác sĩ Shindou xin lỗi anh,
một tay nắm chặt lại.

“Tôi lại ăn nói khó nghe rồi. Tôi không cố ý đâu. Thật lòng tôi rất ngạc
nhiên và ngưỡng mộ. Tôi cũng đã bàn luận cùng bác sĩ chủ trị và ông ấy
cũng có chung suy nghĩ với tôi. Chúng tôi càng hiểu thêm sự tuyệt vời và bí
ẩn của cơ thể con người.”

“Vậy nghĩa là, đúng là Mizuho đang từng bước phục hồi ư?”

Bác sĩ Shindou không đáp ngay câu hỏi của Kazumasa, sau khi cân nhắc cẩn
thận, ông lắc đầu.

“Cách nói như vậy không thích hợp,” ông thận trọng bắt đầu. “Nếu miễn
cưỡng mà nói thì… đúng, có lẽ tình trạng của cô bé chỉ đang dễ kiểm soát
hơn.”

“Dễ kiểm soát hơn là sao?”

“Các trị số ít biến đổi, liều lượng thuốc chẩn trị cũng ngày một ít đi. Những
gánh nặng lên mẹ con chị nhà hẳn cũng giảm đi khá nhiều.”

“Vậy không gọi là phục hồi hay sao?”

Đôi tròng mắt đen của bác sĩ Shindou không ngừng di động, “Không thể gọi
vậy được,” ông trả lời.

“Tại sao lại vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.