kiểm tra lại cho thật cẩn thận. Có những bài kiểm tra anh còn chẳng hiểu để
làm gì nữa. Như bài kiểm tra bơm nước vào tai. Họ nói là để kiểm tra cảm
ứng nhiệt, kiểm tra xem có phản ứng của nhãn cầu theo dòng nước không.
Dường như họ đang muốn kiểm tra một vài cơ quan bên trong vòm tai
nhưng họ giải thích với anh toàn bằng những câu từ chuyên môn, Kazumasa
chẳng hiểu đến quá nửa. Các thử nghiệm khác thường chỉ kết thúc trong vài
phút. Ví dụ như kiểm tra đồng tử cũng chỉ mất có chừng đó.
Giờ chỉ còn đầu mục cuối cùng, kiểm tra thở. Nghĩa là mọi bài kiểm tra đều
đã chứng thực những điều kiện kia.
Cách thức tiến hành kiểm tra này với Mizuho diễn ra khác với lệ thường.
Thường thì những bệnh nhân bị nghi ngờ chết não hay phải gắn máy hô hấp
nhân tạo. Trong bài kiểm tra hô hấp, họ sẽ gỡ cái máy hô hấp này ra rồi
kiểm tra xem trong một khoảng thời gian nhất định, người kia có thể tự thở
nổi hay không. Nhưng cơ thể Mizuho không có gắn loại máy kích thích hô
hấp nhân tạo. Cơ thể con bé được gắn loại máy kích thích hô hấp thuộc công
nghệ tiên tiến AIBS. Tuy nhiên, hệ điều khiển của nó lại nằm ngoài cơ thể,
nên chỉ cần tắt công tắc là bắt đầu bài kiểm tra hô hấp của con bé được rồi.
Để làm được bài kiểm tra này, một bác sĩ thuộc đội nghiên cứu AIBS bên
Đại học Yoshiaki đã tham gia với tư cách tư vấn. Nhằm phòng trừ bất cứ vấn
đề gì có thể xảy ra trong quá trình kiểm tra.
Trước khi tiến hành kiểm tra hô hấp, một lượng oxy vừa phải được cung cấp
cho bệnh nhân. Tuy nhiên, đây là bài kiểm tra mang gánh nặng nặng nề nhất
cho cơ thể, nên gương mặt các bác sĩ tỏ ra cực kỳ lo lắng.
Đã ngắt diện. Tất cả mọi người đều chú mục vào màn hình kiểm tra hô hấp.
Một phút, hai phút, thời gian trôi đi trong tĩnh lặng. Có cảm giác gương mặt
của Mizuho đang tái dần đi.
Không tìm ra dấu hiệu tự thở, đã quá thời gian kiểm tra. Họ bật lại nguồn
AIBS lên. Mizuho bắt đầu thở. Nhìn cảnh đó, Kazumasa đã thực sự hiểu ra
cô bé chỉ có thể thở dựa vào máy móc.