NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 339

năm đều thế.”

“Hàng năm?”, Kazumasa hỏi, nhìn sang gương mặt vợ.

“Đúng. Tháng Một năm nào cũng thế. Kể từ khi bắt đầu chăm sóc con bé tại
nhà.”

“Để làm gì?”

Kaoruko nhìn anh, cô khẽ cười nhạt.

“Anh tưởng em nghĩ rằng những ngày như thế sẽ kéo dài mãi mãi ư?”

Anh giật mình. Hằng năm, cô đều chụp ảnh làm ảnh thờ sao?

Kazumasa nhướng mày, “Anh thua em đấy. Đúng là em vẫn chẳng thay đổi
gì cả.”

“Đến giờ anh mới hiểu sao? Muộn quá đấy.”

Đúng là thế thật, anh nhìn gương mặt đang tươi cười lại thu về vẻ nghiêm
túc của vợ. “Em cũng đã vất vả rồi.”

Kaoruko chậm rãi lắc đầu.

“Em không nghĩ mình vất vả gì cả. Em hạnh phúc lắm. Khi chăm lo cho
Mizuho, em có cảm giác mình đang bao bọc sinh mệnh do chính mình đã
sinh ra, em hạnh phúc lắm. Người ngoài có thể thấy em là một bà mẹ tham
lam nhưng mà…”

“Tham lam ư, làm gì đến mức…”

“Nhưng mà…” Kaoruko nói vậy khi ngẩng đầu lên nhìn di ảnh. “Thế gian
này có những thứ tham lam mấy cũng không thể bảo vệ nổi. Và tham lam vì
con cái của mình thì chỉ có thể là người làm mẹ.” Kazumasa đáp lại ánh
nhìn của vợ. Một ánh nhìn dữ dội kỳ lạ. “Nếu Ikuto cũng thành ra như thế,
em chắc chắn sẽ lại tham lam như vậy.”

Cô nói với giọng nhẹ nhàng nhưng mà mang đầy áp lực. Anh chỉ còn biết
đáp lại ánh nhìn từ cô mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.