NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 340

Kaoruko chợt gãi má. “Đương nhiên, dẫu có vứt bỏ sinh mạng này em cũng
sẽ bảo vệ cho bằng được.”

“Anh cũng thế.”

“Không sao. Anh cứ an tâm.”

Có tiếng động, ánh mắt Kaoruko hướng tới hội trường sau lưng anh.
Kazumasa cũng quay nhìn về hướng đó, người đứng đó quả nằm ngoài dự
đoán. Bác sĩ Shindou. Lần đầu tiên thấy bác sĩ không mặc áo blu trắng. Ông
cất tiếng chào vợ chồng Kazumasa.

“Xin lỗi vì đã đến muộn. Tôi có một ca mổ gấp. Có thể cho tôi vào thắp một
nén hương không?”

“Mời bác sĩ,” Kaoruko đáp lời. Rồi cô cũng đứng dậy.

“Để em đi xem tình hình Ikuto thế nào. Mấy cái chăn lạ mùi, thằng bé sẽ đạp
tung ra ngay lập tức.”

“Hiểu rồi.”

Kaoruko rời ghế, cô cúi chào bác sĩ Shindou rồi bước ra khỏi hội trường.

Trong bộ vest, bác sĩ Shindou lại gần chỗ lư hương. Sau khi nhìn lên di ảnh
và vái một lần, ông đốt lấy một nén hương. Rồi ông chấp hai tay lại, lùi một
bước, vái thêm cái nữa. Tay ông không đeo theo tràng hạt. Chắc ông đi
thẳng từ bệnh viện đến. Trong khi ông thắp hương, Kazumasa đứng tiếp.

Bác sĩ Shindou rời bàn thờ, quay sang phía Kazumasa. “Thôi, anh cứ ngồi.”

“Mong bác sĩ cũng cứ thong thả. Nếu như không có chuyện gì cần đi gấp.”

“Vâng,” bác sĩ Shindou đáp vậy rồi ngồi xuống cái ghế cạnh đó, Kazumasa
cũng ngồi xuống.

“Lúc nào bác sĩ cũng đến tham dự lễ cầu siêu và tang lễ của bệnh nhân mình
phụ trách sao?”

“À không,” bác sĩ Shindou lắc đầu. “Tôi cũng muốn thế lắm nhưng hầu như
tôi không ra mặt. Nếu tham dự tất cả thì phân mấy cái thân ra cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.