NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 342

Kazumasa không nói năng gì. Anh không nghĩ mình có quyền nói động vào
chuyện đó.

“Anh nghĩ sao về vụ này,” bác sĩ Shindoou hỏi. “Anh nghĩ con gái mình đã
mất từ thời điểm nào?”

Kazumasa nhìn gương mặt vị bác sĩ. “Một câu hỏi nhạy cảm đấy.”

“Đúng là như vậy. Nhưng tôi có chút hứng thú.”

“Theo biên bản tử vong, một giờ ngày mùng 1 tháng Tư.”

“Anh chấp nhận như thế sao?”

“Chà,” anh khoanh tay lại, “Nếu nói thật tâm thì không phải vậy. Xét trường
hợp khi tôi đồng ý hiến tạng con bé, tiến hành thẩm định chết não, xác nhận
sẽ xếp vào diện tử vong. Nếu không đồng ý, không thể tiến hành thẩm định,
đương nhiên không thể xem xét là đã tử vong xét theo kiểu gì đây cúng là
một điều luật kỳ dị. Nếu xếp người chết não vào dạng tử vong, thì Mizuho
đã chết kể từ ngày hè xảy ra tai nạn năm đó rồi.”

“Vậy, đối với anh đó là ngày của mất con bé?”

“Không,” Kazumasa lắc đầu. “Tôi vẫn có do dự riêng. Ngày hôm đó, tôi
thực sự cảm nhận Mizuho vẫn còn sống.”

“Vậy là, anh tôn trọng suy nghĩ của vợ mình.”

“Vâng,” anh gật đầu, tay day day phần thái dương. “Đúng vậy. Tôi muốn
suy nghĩ một cách thận trọng. Chết não không có nghĩa là chết. Cái chết của
Mizuho chính là lúc nội tạng bị lấy ra khỏi người con bé vào ngày mùng hai
tháng Tư chăng?”

“Thận trọng là sao?”

“Ý tôi là, thời điểm tim con bé ngừng đập.”

Bác sĩ Shindou mím môi trong khi Kazumasa nở nụ cười.

“Vậy nghĩa là, đối với nah, con gái anh vẫn sống. Bởi trái tim con bé vẫn
đang đập ở đâu đó trên thế giới này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.