NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 40

nghe về lịch của Kaoruko rồi nhưng không rò được lớp học đó ở đâu và liên
hệ theo cách nào. Thế là Miharu đành gọi về cho ông ngoại ở nhà, báo cho
biết tình hình. May thay, ông lại biết được lớp Mizuho đang theo học. Đề
phòng có việc cần, ông đã hỏi chính Mizuho. Có vẻ ông đã nói với Miharu
là để ông liên lạc, mọi người hãy chăm lo cho Mizuho.

“Bảo là hãy chăm lo nhưng bọn em cũng chẳng biết phải làm sao,” Miharu
nhìn xuống.

Nghe câu chuyện của Miharu, Kazumasa thấy lòng mình hỗn độn. Nếu
không điện được cho Kaoruko, thường thì người ta sê gọi cho người chồng.
Họ chỉ không gọi khi chắc chắn người kia cũng tắt điện thoại rồi. Có lẽ
trong lòng Miharu, từ lâu Kazumasa đã chẳng còn là anh rể của cô nữa.

Nhưng anh cũng chẳng thể đổ lỗi cho Miharu. Lý do ly thân, chắc Kaoruko
cũng chỉ kể cho mỗi mình em gái. Thi thoảng liếc nhìn mặt nhau, thái độ của
Miharu cho anh thấy điều này.

Kazumasa nhìn đồng hồ. Sắp sửa 2 giờ chiều đến nơi. Nếu chuẩn theo câu
chuyện Miharu kể thì tai nạn xảy ra vào lúc Kaoruko tắt điện thoại, khoảng
tầm trước 1 giờ. Ca cấp cứu đã kéo dài gần một tiếng, cơ thể nhỏ bé của
Mizuho đang chịu những biến đổi thế nào đây?

Bé Ikuto không rõ chuyện gi đang xảy đến với chị mình nên bắt đầu thấy
chán, bà Chizuko đành đưa cháu về nhà. Có vẻ như Wakaba đã hiểu được
điều bi thảm gì đang diễn ra với chị họ mình, nhưng cứ bắt con bé phải đợi
thế cũng tội nghiệp nên Kaoruko nói với Miharu, “Chẳng biết phải đợi đến
bao giờ, Miharu cũng về đi.”

“Nhưng mà…” Miharu buông lửng một câu rồi lại im lặng. Trong đáy mắt
hiện lên sự hoang mang.

“Nếu có chuyện gì, chị sẽ gọi em,” Kaoruko nói.

Miharu gật đầu, cô nhìn chăm chăm vào Kaoruko rồi nói, “Em sẽ cầu
nguyện cho con bé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.