NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 43

“Hức”, Kaoruko bật ra một tiếng, vùi mặt vào hai bàn tay. Kazumasa không
thể nào ngăn lại những cơn run nhẹ đang lan ra khắp cơ thể.

“Có chữa trị tiếp cũng không có hi vọng gì sao? Phải sớm bỏ cuộc sao?”
Anh cay đắng hỏi.

Bác sĩ Shindou khẽ chớp đôi mắt sau cặp kính.

“Đương nhiên, hiện giờ chúng tôi vẫn đang dốc toàn lực chữa trị. Nhưng,
đến thời điểm hiện tại, chúng tôi vẫn không xác định được bất cứ dấu hiệu
hoạt động nào của não cô bé. Sóng não cũng chỉ là một đường thẳng.”

“Sóng não… vậy là chết não ư?”

“Theo nguyên tắc thì trong giai đoạn hiện tại, ta chưa thể sử dụng từ đó
được. Sóng não biểu thị hoạt động điện tích trong đại não của chủ nhân.
Trong trường hợp của cháu, ta chỉ có thể xác định được là giờ đại não đang
không hoạt động.”

“Ngoài đại não ra, các khu vực khác có cơ hội hoạt động không?”

“Trường hợp này, cháu bé đã bị chứng rối loạn ý thức do tổn thương não hay
còn gọi là tình trạng sống thực vật. Nhưng…” bác sĩ Shindou cắn môi, “khả
năng đó cũng rất thấp, tôi xin lỗi khi phải nói vậy với hai người. Trong
trường hợp của những bệnh nhân thực vật, sóng não tuy có khác thường
nhưng vẫn biểu hiện. Nhưng tình hình cháu theo kết quả chụp sọ não MRI
thì khó có thể nói là não bộ vẫn đang hoạt động.”

Kazumasa vò ngực. Anh cảm thấy khó thở. Không phải, sâu trong lồng ngực
anh đang cảm giác được một cơn đau thắt lại. Ngồi không cũng thấy khổ sở.
Phải hỏi cái gì đó, nhưng đầu óc anh chẳng hiện lên nổi điều gì. Đầu óc từ
chối cả nhiệm vụ suy nghĩ mất rồi.

Bên cạnh anh, Kaoruko vẫn vùi mặt trong hai bàn tay. Cơ thể cô cứ run lên
từng hồi.

Kazumasa hít một hơi thật sâu rồi lên tiếng hỏi, “Những thông tin dự bị chỉ
có vậy thôi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.