NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 44

“Đúng thế,” bác sĩ Shindou trả lời.

Kazumasa đặt tay lên lưng Kaoruko. “Đi gặp con thôi.”

Nước mắt tứa ra từ những kẽ ngón tay đang ôm lấy gương mặt cô.

Theo hướng dẫn của bác sĩ Shindon, hai người bước vào phòng cấp cứu.
Đứng hai bên thành giường là hai vị bác sĩ với vẻ mặt nghiêm nghị đang
quan sát dụng cụ đo, điều chỉnh máy móc gì đó. Bác sĩ Shindou thì thầm vào
tai một người trong số họ. Vị bác sĩ kia đáp lời với vẻ nghiêm trọng. Không
nghe rõ họ nói gì.

Kazusama cùng Kaoruko lại gần giường, những suy nghĩ u ám lại vây lấy
họ.

Cô bé đang say ngủ nơi đó, không ai khác chính là con gái họ. Làn da trắng,
gò má tròn, đôi môi hồng…

Nhưng không thể nói là giấc ngủ êm đềm được. Cơ thể con bé nối với đủ
thứ ống dẫn. Nhất là máy hô hấp nhân tạo đang chọc vào cổ họng, nhìn cũng
đủ đau, Kazusama và Kaoruko chỉ ước có thể thế vào chỗ của con.

Bác sĩ Shinđou lại gần, như nhìn thấu tim gan của Kazumasa, nói, “Cháu bé
không tự thở được, có thể nỗ lực đến mức nào chúng tôi đều cố gắng cả.
Hãy hiểu cho đây là mọi nỗ lực chúng tôi rồi.”

Kaoruko đã dợm lại gần giường nhưng chợt ngừng bước. Cô quay lại phía
bác sĩ Shindou, “Tôi chạm vào mặt con bé được chứ?” Cô hỏi.

“Cứ tự nhiên, hãy cứ cưng nựng cháu đi,” bác sĩ Shindou đáp lời.

Kaoruko đến đứng cạnh giường, cô rụt rè chạm tay vào gò má trắng trẻo của
Mizuho.

“Ấm áp quá. Mềm mại quá.”

Kazusama cũng đến đứng bên cạnh Kaoruko nhìn con gái. Tuy cơ thể con bé
bị nối với đủ thứ lỉnh kỉnh nhưng nếu ngắm kĩ, gương mặt đó bình yên như
đang say ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.