NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 46

“Vâng,” bác sĩ gật dầu. “Chuyện đó sẽ diễn ra lúc nào, tôi không thể trả lời
câu hỏi này được. Chính bản thân tôi cũng không rõ nữa. Trong các trường
hợp như của cháu, thường chỉ vài ngày sau tim sẽ ngừng dập. Nhưng trẻ con
lại là một chuyện khác, có trường hợp, các bé có thể kéo dài sự sống đến vài
tháng trời. Chỉ là, không có cơ hội phục hồi. Điều này tôi có thể khẳng định.
Có kéo dài cũng chỉ là sống tạm mà thôi.”

Từng lời của bác sĩ, như tắc lại đâu đó trong dạ dày. “Thôi được rồi, tôi hiểu
rồi,” anh chỉ muốn quát lên như vậy.

“Chắc anh chị đã nắm được vấn đề rồi chứ?”

Với câu hỏi có phần như thúc ép từ đối phương, họ chỉ có thể lặng lẽ nói
vâng.

“Vậy thì,” bác sĩ Shindou thẳng lưng lên, điều chỉnh lại dáng ngồi, “từ giờ,
không phải là vai trò bác sĩ nữa, tôi sẽ nói chuyện với anh chị trong vai trờ
nhân viên điều phối cấy ghép nội tạng của bệnh viện.”

“Sao?”

Kazumasa nhướng mày. Anh đã không thể tiên liệu trước những lời này.
Kaoruko ngồi bên cạnh anh cũng ngừng cử động. Có lẽ cô ấy cũng có chung
suy nghĩ với anh. Vị bác sĩ này đang nói gì vậy.

“Anh chị thấy bối rối cũng không lạ. Nhưng với tình trạng của cháu, tôi thấy
cần nói về vấn đề này với anh chị. Xét về một nghĩa nào đó, đây là quyền lợi
của cháu và của cả anh chị Harima nữa.”

“Quyền lợi…”

Những lời nói đó khiến Kazumasa hơi khó chịu. Đây không phải những lời
anh nghĩ mình sẽ phải nghe trong hoàn cảnh này.

“Tôi nghĩ hỏi điều này khá thừa thãi nhưng anh chị đã đăng ký hiến tạng của
con gái chưa? Hay anh chị từng nói chuyện về hoạt động cấy ghép nội tạng
và hiến tạng cho cháu trước đây chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.