NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 47

Kazumasa nhìn gương mặt bác sĩ Shindou nói những lời nghiêm túc kia, anh
lắc đầu.

“Con bé làm gì biết những thứ đó. Cũng chẳng có lý do nào lại nói đến
chuyện đó cả. Anh xem, nó mới sáu tuổi thôi mà.”

“Cũng đúng,” bác sĩ Shindou gật đầu. “Vậy thì, tôi muốn hỏi hai vị phụ
huynh, nếu cháu bị xác nhận là chết não, hai người có đồng ý hiến tạng
không?”

Kazumasa hơi bật ngửa người ra sau. Anh không thể lập tức có câu trả lời
cho câu hỏi của bác sĩ. Đem nội tạng của Mizuho hiến cho một ai khác? Anh
chưa từng nghĩ đến những chuyện thế này cho đến tận hôm nay.

Kaoruko ngẩng đầu lên với vẻ phật ý.

“Bác sĩ định cấy ghép nội tạng của Mizuho sao?”

“Không phải thế. Tôi không có ý đó,” bác sã Shindou vội vàng xua tay. “Tôi
chỉ muốn xác định nguyện vọng của anh chị thôi. Đây là một thủ tục trong
các ca bị nghi chết não. Nếu anh chị từ chối cũng không sao. Xin thứ lỗi
nhưng tôi chỉ làm đúng bổn phận một điều phối viên trong bệnh viện, tôi
không có bất cứ liên quan gì đến phẫu thuật cấy ghép nội tạng. Kể cả gia
đình có đồng ý hiến tạng thì cùng sẽ do điều phối viên bên ngoài tiếp nhận
việc này. Tôi chỉ có nhiệm vụ xác nhận ý kiến của gia đình thôi. Tôi không
hề có ý đòi hỏi anh chị phải hiến tạng.”

Kaoruko bối rối nhìn Kazumasa. Cô ấy vẫn đang sốc vì tình cảnh bất ngờ
này, suy nghĩ còn chưa theo kịp.

“Nếu tôi từ chối thì sao?” Kazumasa hỏi.

“Cũng chẳng sao cả,” bác sĩ Shindou điềm tĩnh đáp, “Cứ tiếp tục tình trạng
này thôi. Cô bé đang chờ chết nên ta chỉ có thể đợi đến lúc đó thôi.”

“Nếu chúng tôi đồng ý?”

“Nếu là thế,” bác sĩ Shindou hít vào một hơi thật sâu, “chúng tôi sẽ tiến hành
thẩm định chết não.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.