NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 81

“Bao giờ thì ta có thể đưa con bé về nhà đây?”

Kaoruko khẽ cúi đầu trước câu hỏi của em gái.

“Họ bảo rằng cần theo dõi tình trạng con bé một thời gian nữa. Nó cũng cần
phải được chăm sóc chuyên nghiệp, không phải trình độ gà mờ như chị em
mình đâu.”

“Vậy à…”

“Có vẻ còn phải phẫu thuật mở khí quản nữa,” Kaoruko sờ sờ vào cổ họng
chính mình.

“Khí quản?”

“Khí quản nhân tạo đó em, giờ ta đang phải mở miệng con bé ra để nhét ống
thở vào còn gì, nhưng nếu cứ để thế này, có thể sẽ có lúc rơi ra. Lỡ bị thế
thật, không có bác sĩ thì không thể cứu vãn được tình trạng ban đầu nữa.
Trình độ kỹ thuật khó như thế cũng không thể để người không có bằng cấp
làm được. Vậy nên khi mở khí quản con bé, rồi trực tiếp nối ống vào đó sẽ
tốt hơn. Được như thế, mồm miệng cũng đỡ hơn.”

“Vậy sao,” Miharu nhìn Mizuho đang nằm trên giường. “Ừm, đúng là như
thế sẽ tốt hơn. Nhưng phải rạch họng đúng không? Khổ thân con bé quá.”

“Ừ,” Kaoruko thì thào.

Cô nhìn ảnh các trường hợp chết não trường kỳ, thấy ca nào cũng phải mổ
mở khí quản kiểu này. Xem xét theo khía cạnh chăm sóc thì đây là điều kiện
cần thiết, cũng là một bước quan trọng, nhưng cô cũng xác định sẵn một
cảm giác như muốn từ bỏ, nếu có thể trốn tránh chuyện này cô cũng muốn
trốn.

Cô nhìn Ikuto và Wakaba đang chơi với nhau. Ô tô đồ chơi và búp bê, nói
những câu chuyện chỉ trẻ con mới hiểu, rồi cùng cười đùa. Nhìn hình ảnh ấy,
cô chẳng thể ngăn mình không nhớ đến Mizuho lúc còn mạnh khỏe. Đâu đó
trong tim thấy rực lên nhưng cô chỉ có thể cố gắng ép mình nén nước mắt
chực trào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.