NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 82

“Chị ơi, chưa đến giờ sao?” Miharu lên tiếng hỏi.

Kaoruko kiểm tra giờ trên điện thoại. Đã 6 giờ 10.

“Ừm, chị cũng phải đi thôi. Phiền em nhé, Miharu.”

“Không sao đâu. Cũng lâu lâu mới có dịp mà, chị cứ thong thả nhé. Ikuchan,
chào mẹ đi nào.”

Ikuto nhìn Kaoruko với một vẻ mặt kỳ lạ. “Mẹ đi đâu thế?”

“Mẹ đi gặp bạn. Vậy nên Ikuchan về chỗ mẹ Mi và em Wakaba đợi mẹ
nhé.”

Mẹ Mi là chỉ Miharu. Mizuho chính là người khơi lên cách gọi dì mình theo
kiểu này.

Ikuto cũng bám Miharu lắm. Thằng bé cũng thân với Wakaba nên cô không
phải lo lắng gì. “Đêm nay, chị có hẹn với đám bạn thời đại học,” cô đã nói
vậy với Miharu.

Trước đây, cô hay gửi con ở nhà bố mẹ vào những lúc như thế này. Bây giờ,
cô vẫn có thể làm thế. Nhưng bố Shigehiko có vẻ miễn cưỡng.

“Mẹ nói với bố là không còn tự tin nữa. Chỉ sợ nếu rời mắt ra Ikuto lại xảy
ra chuyện gì, đến đi vệ sinh cũng chẳng dám, cũng chẳng làm được việc gì
khác. Chắc vì thế nên nghe chuyện con định gửi Ikuto thôi tim đã đập thình
thịch rồi.”

Nghe kể chuyện như vậy, cô chẳng thể cố nài gửi con nữa. Chưa kể, bà
Chizuko vẫn chưa thôi tự trách mình, trái tim lại thấy đau đớn khi nghĩ đến
chuyện đó.

“Vậy, mẹ chỉ đi chút thôi nhé. Mai mẹ lại đến.” Sau khi nói vậy với Mizuho,
cô nói một lời nhờ vả Miharu.

“Mẹ đi nhé.”

Ikuto và Miharu, rồi cả Wakaba cũng theo tiễn Kaoruko ra khỏi phòng bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.