NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 83

Rời khỏi bệnh viện, cô lên xe về thẳng ngôi nhà ở Hiroo. Thay đồ, trang
điểm sửa soạn lại cô rời nhà bắt taxi. Cô bảo với tài xế một địa chỉ ở Ginza.

Lôi điện thoại ra, cô mở tin nhắn của Enokida. Bên dưới đoạn viết tên và địa
chỉ quán hôm nay, anh ta nhắn, “Lâu lắm mới được gặp mặt em, anh nửa
mừng, nửa có chút bối rối.”

Kaoruko cho điện thoại và túi xách, thở dài.

Cô đã nói dối Miharu. Người cô gặp đêm nay nào phải bạn bè gì thời đại
học. Mà có lẽ, cô em gái tinh ý của cô cũng đã lờ mờ đoán ra điều gì. Con bé
vốn đã biết tình trạng vợ chồng chị gái mình thế nào rồi. Ngay trước khi
Kazumasa rời khỏi nhà, Kaoruko đã kể cho em gái nghe.

“Ly thân làm gì, chị nhanh chóng ly hôn ngay đi. Bắt anh ta bồi thường, yêu
cầu phải trả chi phí nuôi dưỡng cho con cái nữa,” Miharu đã mạnh miệng
nói vậy. “Chị gái em thừa sức tìm ra ngay đối tượng tốt.”

Không cần em gái phải nói vậy, Kaoruko cũng hiểu rõ bản thân chỉ có thể
làm thế thôi. Cô đã biết mình vốn là dạng người đầy cố chấp từ xưa rồi. Cô
ý thức được một bản thân đầy hằn học trong chính mình. Bề ngoài, cô tỏ ra
tha thứ cho hành động đó của Kazumasa nhưng không thể nào quên được
chuyện anh ta đã từng phản bội mình, vết thương vốn chẳng bao giờ có thể
lành miệng, những suy nghĩ đó mãi day dứt chảy mủ oán hận.

Nhưng cô lại không tiến bước đến ly hôn.

Cô được nhiều tiền bồi thường và nuôi dưỡng đến đâu, một người phụ nữ
đơn thân một nách hai đứa con hẳn là không dễ dàng gì. Kaoruko vốn có
nghề phiên dịch nhưng nó không thể đảm bảo cho cô một mức thu nhập ổn
định.

Các con của cô cũng sẽ thất vọng. Khi đột nhiên thấy bố mình biến mất, cô
đã phải giải thích với chúng, “bố bận công việc lắm nên mãi chẳng thể về
nhà”. Thi thoảng gặp nhau, hai người lại phải diễn đôi vợ chồng thắm thiết.
Chuyện đó chẳng thể kéo dài mãi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.