NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 86

đây? Có lẽ em sẽ từ chối, nhưng tôi không thường mời bệnh nhân nữ đi ăn
như vậy đâu.”

Có lẽ đây là lần đầu tiên anh ta mời ai đó. Hẳn anh ta đã nhận được không
thiếu lời mời từ phía bệnh nhân nữ rồi. Kaoruko nhìn Enokida chăm chăm.
Một gương mặt cân đối, mang đến cảm giác dễ chịu cho người khác, chưa
kể anh ta còn là một kẻ giỏi lắng nghe, đối với những người phụ nữ đang ôm
mối lo riêng thì quả là đầy sức hút.

Bữa cơm đầu tiên, họ đi ăn trưa ở một quán Ý tại Akasaka. Rời khỏi phòng
khám, Enokida khoác lên mình một vẻ ngoài lịch lãm, mang một cảm giác
sang trọng cực kỳ nổi bật. Với lại, anh ta nói nhiều hơn một chút so với mọi
khi nên cảm giác thân thiết cũng tăng lên.

“Lần sau, nhất định sẽ mời em ăn tối,” lúc rời khỏi nhà hàng, Enokida đã nói
vậy.

“Vâng, nhất định rồi,” Kaoruko cũng cười đáp lại.

Lời hứa được thực hiện không lâu sau đó. Kể từ đấy, mỗi tháng hai người lại
dùng bữa với nhau một đến hai lần. Lần cuối cùng họ gặp nhau là vào tháng
trước. Vài ngày trước tai nạn của Mizuho, cũng là lần đầu tiên Enokida mời
cô đến nhà anh ta.

Nếu lúc đó, cô đến nhà anh ta thật thì giờ mọi thứ ra sao đây. Cô ngắm
Ginza về đêm từ trong taxi.

Điểm hẹn là một quán chuyên món cua, trên tầng bốn của một tòa nhà.
Trong thang máy, Kaoruko hít vào một hơi thật sâu. Cô lấy tay phải vỗ nhẹ
vào má, xác nhận xem mình có lộ ra vẻ gì yếu đuối chăng.

Khi cánh cửa thang máy mở ra, cô thấy mình ở ngay lối vào nhà hàng. Nhân
viên nữ mặc sẵn trang phục truyền thống, tươi cười chào khách, “Xin chào
quý khách.”

Kaoruko nói, “Tôi có đặt trước với tên Enokida.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.