NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 87

“Chúng tôi đang đợi quý khách đây,” nhân viên phục vụ cúi đầu. “Vị khách
đi cùng đã đến rồi.”

Nhân viên hướng dẫn cô đến một căn phòng riêng, Enokida mặc vest, đang
uống trà đợi sẵn. Đặt chén trà nóng xuống, anh ta cười rạng rỡ đón Kaoruko.

“Xin lỗi. Đã để anh đợi lâu.”

“Không sao, anh cũng vừa mới đến.”

Nữ nhân viên vừa lui ra, Kaoruko mới kịp ngồi xuống ghế đã thấy người
xuất hiện đưa khăn ấm vào. Đồng thời, hỏi xem họ muốn dùng đồ uống gì.

“Em uống gì?”, Enokida nhìn Kaoruko.

“Em uống gì cũng được.”

“Vậy thì, ăn mừng lâu lắm mới có dịp gặp nhau, ta uống sâm-panh nhé?”

“Vâng,” Kaoruko nhoẻn miệng cười, gật đầu. “Hay đó anh.”

Sau khi nhân viên rời đi, Enokida lại ngắm nhìn gương mặt Kaoruko. “Em
khỏe chứ?”

“Dạ, em vẫn bình thường.”

“Sau vụ đó, sức khỏe con gái em thế nào rồi?”

“Chuyện này thì…” Kaoruko lấy khăn lau tay. “Vâng, giờ cũng khỏe hơn
nhiều rồi. Xin lỗi đã để anh phải lo lắng.”

“Không, em đâu cần xin lỗi. Nếu thế thì tốt. Đêm nay, em ra ngoài cũng
được hả?”

“Vâng. Đã có em gái em trông cháu rồi.”

“Hiểu rồi. Thế cũng đỡ lo,” Enokida chẳng có vẻ nghi ngờ gì.

Kaoruko không nói gì về vụ tai nạn của Mizuho. Không phải cô muốn giấu,
nhưng cô cũng chẳng thấy mình có khoảng thời gian nào để giải thích rõ
tình hình. Vài ngày sau tai nạn, cô có nhận được tin nhắn từ Enokida nhưng
cô chỉ nhắn lại rằng, sức khỏe con gái cô có vấn đề nên không thể gặp nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.