NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 114

Lucy liếc qua cửa sổ của quán bar rượu vang, nơi người ta ngồi trong quầng
sáng ấm áp của nến và có vẻ như đang có một thời gian hết sức tuyệt vời. Cô
quay sự chú ý trở lại Sam Nolan, người đang quan sát cô một cách chăm
chú. Thứ gì đó được che dấu bên dưới vẻ thờ ơ của anh, tương tự hiệu quả
của một bức vẽ sử dụng nghệ thuật tương phản. Clair-obscur, tiếng Pháp gọi
chúng như thế. Clear-obscure

(độ sáng-tối)

. Cô có cảm giác rằng Sam Nolan

không hoàn toàn là nhân vật đơn giản như Justine đã mô tả.

“Cám ơn anh,” cô nói, “nhưng điều đó sẽ không dẫn đến nơi mà em muốn
đến.”

“Nó không phải dẫn đến bất kỳ nơi nào hết. Nó có thể chỉ là một bữa ăn tối
mà thôi.” Trước sự do dự của cô, Sam nói thêm, “Nếu em nói ‘không’, anh
sẽ kết thúc với việc hấp nóng bằng lò vi sóng thứ gì đó lấy từ một chiếc hộp
tại nhà. Em có thể thật sự không cảm thấy áy náy khi để điều đó xảy ra với
anh sao?”

“Có.”

“Có. Em sẽ ăn tối với anh?”

“Có, em có thể sống với ý tưởng của anh về việc ăn thứ lấy ra từ một chiếc
hộp.”

“Tàn nhẫn quá,” anh kết tội êm ái, nhưng có một ánh thích thú loé sáng
trong đôi mắt sâu thẳm sống động ấy.

Họ tiếp tục đi đến quán trọ.

“Em định ở tại Artist’s Point bao lâu ?” Sam hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.