NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 144

màu ngọc lam nổi bật trên làn da rám nắng. Khi cô chào đón anh vào bên
trong, một cảm giác bồn chồn cuộn lên trong hõm dạ dày cô.

“Một nơi rất tuyệt,” Sam bình luận, liếc nhìn những thứ quanh họ.

“Nơi này đã từng là một garage, nhưng người chủ đã biến đổi nó,” Lucy nói.
Cô chỉ cho anh bàn để hàn có chiếu sáng của cô, hàng chồng khay đầy
những mảnh kính đã được cắt tỉa sẵn sàng để chế tạo những ô cửa sổ. Một
khu vực kệ nặng trĩu những thùng hoá chất chống thấm và bột trắng, đi cùng
những hàng ngăn nắp của các dụng cụ và bàn chải. Tuy vậy, khu vực lớn
nhất của xưởng chế tạo chất đầy từ sàn đến trần với những giá để kính xếp
theo chiều đứng. “Em sưu tập mọi loại kính mà em tìm thấy,” Lucy nói.
“Đôi khi em cứu được vài tấm kính cổ mà em có thể dùng cho những dự án
phục chế các di tích lịch sử.”

“Thứ này là gì?” Sam đi đến một tấm kính màu lam-lục dát bạc quý giá. “Nó
thật đẹp.”

Cô đến bên anh, lướt những ngón tay trên bề mặt tấm kính. “Ồ, đó là sự may
mắn của năm đấy, để em kể với anh. Nó được sử dụng cho vài sự lắp đặt
nghệ thuật công cộng đồ sộ tại Tacoma, nhưng quỹ tài trợ đã bị huỷ ngang,
vì thế tất cả những tấm kính thực nghiệm lộng lẫy này nằm phủ bụi trong
kho chứa của anh chàng nào đó trong hơn hai mươi năm. Rồi anh ta tống
khứ chúng đi, và một người bạn chung đã kể với em về chúng. Em đã có
được toàn bộ mà hầu như không tốn kém gì nhiều.”

“Em định dùng chúng cho điều gì?” Sam hỏi, mỉm cười trước sự nhiệt tình
của cô.

“Em vẫn chưa biết. Thứ gì đó đặc biệt. Hãy nhìn cách màu sắc loé sáng bên
trong thuỷ tinh – tất cả những màu lam và lục đó.” Trước khi cô suy nghĩ
cẩn trọng hơn, cô ngước nhìn anh và nói thêm, “giống như mắt anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.