NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 162

CHƯƠNG 11.

Sam đáp lại không hề chần chừ, khi anh cảm thấy bàn tay nhỏ bé của Lucy
túm lấy phía sau cổ anh. Anh đã muốn cô suốt bữa ăn trưa, bị mê hoặc bởi
sự nhạy cảm đầy gai của cô, cách nụ cười của cô không chạm đến mắt. Anh
không thể ngừng nghĩ về cách cô bừng sáng khi nói về công việc của cô,
những ngón tay cô vô tình ve vuốt thành ly như thể đó là làn da của người
yêu dấu.

Anh đã muốn đưa Lucy lên giường và giữ cô ở đó, cho đến khi tất cả sự
căng thẳng cảnh giác biến mất và cô mềm mại, thoả mãn trong vòng tay anh.
Khao khát được thưởng thức hương vị của cô, Sam gia tăng áp lực của nụ
hôn và chạm đầu lưỡi anh trên của cô. Sự mềm mại đờ đẫn ngay lập tức kích
động anh, điền đầy anh bằng sức nóng hung hãn. Thân thể cô mảnh dẻ
nhưng mạnh mẽ, không hoàn toàn nhân nhượng anh. Dấu hiệu căng thẳng
chống đối đó khiến anh muốn túm chặt cô, buộc cô ép sát vào anh cho đến
khi cô đúc khuôn vào anh.

Nhận ra cảm xúc của việc phô trương công cộng ấy đã dần dần vượt ra khỏi
tầm kiểm soát – ít nhất là về phần anh – anh dứt khỏi nụ hôn và nhấc đầu lên
vừa đủ để nhìn vào trong đôi mắt xanh lục sững sờ của cô. Làn da màu men
sứ của cô đã ửng lên màu sắc. Hơi thở của cô phả trên môi anh trong những
lượt sóng nóng bỏng, trêu chọc các giác quan anh.

Ánh mắt của Lucy di chuyển. “Họ đã nhìn thấy chúng ta,” Cô thì thầm.

Vẫn còn mê mải trong ý tưởng về những gì anh muốn làm với cô, Sam cảm
thấy một làn sóng phiền muộn ập đến. Anh không muốn đối phó với cặp đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.