NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 164

“Chúc mừng.” Lucy nói. Dù cô đang cố hết sức để trông có vẻ khó dò thấu,
sự đau đớn, giận dữ, và dễ tổn thương ghi khắc trên dáng vẻ của cô như
trong tiến trình tráng gương.

Alice nhìn cô. “Em không chắc nên nói chuyện với chị như thế nào.”

“Chị đã nói chuyện với mẹ về điều đó rồi,” Lucy đáp. “Đã chọn ngày
chưa?”

“Bọn em dự định vào cuối hè.”

Sam quyết định cuộc trò chuyện như vậy là đủ. Đã đến lúc kết thúc trước khi
pháo hoa bắt đầu. “Chúc may mắn,” anh lanh lợi nói, thúc Lucy theo anh.
“Chúng ta phải đi.”

“Ăn trưa vui vẻ nhé,” Lucy nói thêm trong tông giọng đơn điệu.

Sam giữ bàn tay Lucy trong tay anh khi họ rời khỏi nhà hàng. Một vẻ kỳ lạ,
xa cách hiển thị trên gương mặt cô. Không biết tại sao anh có cảm giác rằng
nếu anh buông Lucy ra, hẳn cô sẽ lang thang vô định trong sự mê mụ, giống
như một chiếc xe đẩy hàng bị bỏ lại lăn bánh xuyên qua bãi đậu xe của một
cửa hàng tạp hoá.

Họ bằng qua đường và đi về hướng xưởng chế tác.

“Tại sao em nói điều đó nhỉ?” Lucy đột ngột hỏi.

“Gì?”

“’Ăn trưa vui vẻ’. Em không hề có ý như thế. Em hy vọng họ có một bữa
trưa kinh hoàng cơ. Em hy vọng họ bị mắc nghẹn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.