NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 166

Chẳng tốt cho cái tôi của em chút nào.”

Sam ngừng lại tại góc đường và xoay cô đối diện với anh. Anh không thích
gì hơn được mang cô trở lại căn condo và chỉ cho cô thấy vài ý nghĩ của anh
về việc làm thế nào để hồi phục cái tôi bị tổn thương của cô. Khi anh nhìn
xuống gương mặt nhỏ bé, nhạy cảm ấy, anh chợt nghĩ đây là điều mới mẻ
với những trải nghiệm của anh… một sự hấp dẫn mà dường như đã thu thập
xung lượng từ sức nặng của mỗi giây anh trải qua bên cô.

Nhưng anh sẽ làm cô tổn thương nhiều như thế nào khi sự việc trôi qua? Vói
sự tự trào phỉnh phờ, Sam nhận ra rằng bản năng muốn quyến rũ cô trong
anh cũng sánh ngang ước muốn cảnh báo cô tránh xa khỏi anh.

Mỉm cười yếu ớt, anh nhấc bàn tay lên lần theo cạnh hàm thanh nhã của cô.
“Em đã sống rất nghiêm túc, đúng không?”

Một cái nhăn mặt làm nhíu đôi mày cô. “Em được cho là phải sống theo
cách nào khác sao?”

Sam cười toe toét. Dùng cả hai bàn tay, anh xoay gương mặt cô ngước lên
và chải nhẹ một nụ hôn chậm rãi, êm ái trên đôi môi cô. Làn da cô nóng ấm,
nhịp mạch của cô nhanh và mạnh, đập dồn dưới những ngón tay anh. Sự tiếp
xúc, dù chỉ trong giới hạn đó, đã kích động anh nhiều hơn nó nên có, nhanh
hơn anh có thể lường trước. Nhấc đầu lên, anh đấu tranh để điều hoà hơi
thở, để có thể làm dịu được nỗi nhức nhối vì khao khát đang tụ tập. Anh
muốn có một lần thử với Lucy, nhưng không cách nào điều đó mang lại kết
thúc tốt đẹp. Anh phô ra một nụ cười thân thiện và một cái ôm ngắn, trong
sáng. “Anh sẽ lấy thông tin từ Mark, và gọi cho em.”

“Được rồi.” Lùi ra sau, Lucy trao cho anh một nụ cười thiếu chắc chắn.
“Cám ơn về bữa trưa. Và thậm chí còn nhiều hơn về việc đã giúp em vượt
qua cuộc chạm trán đầu tiên với Kevin và Alice.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.