NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 163

ngu ngốc đó, không muốn nói chuyện, không muốn làm bất kỳ điều gì khác
ngoại trừ đưa người phụ nữ của anh lên giường.

Một cơn rùng mình cảnh giác chạy xuyên qua anh. Người phụ nữ của anh
…?
Anh chưa bao giờ nghĩ đến một điều như thế trong suốt cuộc đời anh.
Anh không phải loại người chiếm hữu. Nhu cầu công bố một người phụ nữ
đặc biệt, khăng khăng quyền độc chiếm cô ấy, không có trong anh. Và sẽ
không bao giờ có.

Vậy thế quái nào mà anh lại tạo nên một cú trượt dài như thế?

Anh quàng một cánh tay quanh vai Lucy và xoay cô đối diện với Kevin và
Alice, những kẻ mang vẻ mặt mất tinh thần gần như khôi hài.

“Nolan,” Kevin nói, không thể nhìn hoàn toàn vào Lucy.

“Pearson.”

Ngượng nghịu, Kevin làm một lời giới thiệu. “Sam Nolan, đây là… bạn tớ,
Alice.”

Alice giơ một cánh tay mảnh khảnh, và Sam bắt tay cô ta giữa tiếng lách
cách của những chiếc vòng tay chất chồng. Cô ta cũng nhỏ xương như Lucy,
với mái tóc dày sẫm màu tương tự. Nhưng cô ta gầy như một cậy sậy và góc
cạnh, chông chênh trên đôi giày cao gót hình nêm phủ vỏ bần. xương gò má
nhô cao như những hàng lan can. Lớp trang điểm quá đậm tạo nên đôi mắt
của gấu trúc và sự lấp lánh làm bối rối. Mặc dù Sam thiên về không thích
Alice, anh cảm thấy một chút thương cảm. Cô ta tạo cho anh ấn tượng về
một người phụ nữ đang cố quá sức – một phụ nữ mà sự thiếu tự tin đã bộc lộ
bởi những nỗ lực nhiệt tình để che đậy điều đó.

“Tôi là hôn thê của anh ấy,” Alice nói bằng giọng dễ vỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.