NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 198

Đứa bé cười rạng rỡ với cô. “Bác Sam chưa từng mời bất kỳ ai đến đây nghỉ
lại hết. Cô là người đầu tiên đấy!”

“Cám ơn nhé, Holly,” Sam lầm bầm khi anh mang Lucy lên lồng cầu thang
bằng gỗ nhạc ngựa.

Một tiếng cười yếu ớt run rẩy trong cổ họng Lucy. “Em rất tiếc. Em biết
Justine đã ép anh làm điều này. Em…”

“Justine không ép anh làm bất kỳ điều gì mà anh không muốn làm.”

Lucy để đầu cô ngả trên vai anh, không thể nhìn vào anh khi cô nói, “Anh
đâu có muốn em ở đây.”

Sam lựa chọn từ ngữ cẩn thận. “Anh không muốn những thứ phức tạp.
Tương tự như em.”

Khi họ đến đầu cầu thang, sự chú ý của Lucy bị thu hút bởi một ô cửa sổ đồ
sộ, nơi cho phép một tầm nhìn toàn cảnh về lối vào phía trước. Đó là một ô
cửa sổ kính màu rạng rỡ, một thân cây trụi lá đang nhẹ nhàng ôm lấy một
ánh trăng mùa đông màu cam trong những nhánh của nó.

Nhưng khi Lucy chớp mắt, màu sắc và các hoa văn biến mất. Ô cửa sổ trống
trơ. Chẳng có gì ngoài tấm kính đúc trong suốt.

“Đợi đã. Đó là cái gì thế?”

Sam quay đầu để xem cô đang nhìn chằm chằm vào cái gì. “Ô cửa sổ?”

“Nó thường là kính ghép màu,” Lucy nói với vẻ sửng sốt.

“Nó có thể là thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.