NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 200

“Nằm yên,” anh nói. “Ý anh là thế, Lucy. Em sẽ tự làm đau chính mình đấy.
Em sẽ ở đây. Anh sẽ ngủ trên một chiếc giường xếp trong căn phòng khác.”

“Em sẽ không đá anh ra khỏi phòng của chính anh đâu. Em sẽ ngủ trên
giường xếp.”

“Em sẽ ngủ ở nơi anh bố trí cho em.” Sam phủ tấm mền màu xanh với
những bông tuyết trắng qua cô. Chống một tay bên cạnh kia của người Lucy,
anh nhìn xuống cô. Có lẽ là do hiệu quả của ánh hoàng hôn xuyên qua
những ô cửa sổ, gương mặt anh dường như quá dỗi dịu dàng. Anh với tay
xuống để nhét một lọn tóc bị tuột của cô ra sau tai. “Em có thể tỉnh táo đủ
lâu để ăn một ít soup không?”

Lucy lắc đầu.

“Vậy, nghỉ ngơi đi. Anh sẽ đến thăm em sau một lúc nữa.”

Lucy nằm yên lặng khi anh rời đi. Căn phòng yên tĩnh và mát mẻ, và từ phía
xa, cô nghe tiếng sóng xô bờ. Những âm thanh mơ hồ dễ chịu xuyên qua sàn
và những bức tường, những giọng nói chen lẫn tiếng cười, tiếng lanh canh
của xoong chảo, của những chiếc dĩa và muỗng nĩa. Những âm thanh của gia
đình và tổ ấm, trôi nổi trong không khí như một bài hát ru.

*

http://sesenau.blogspot.com

*

***

Sam ngừng bước nhìn chằm chằm về ô cửa sổ trên chiếu nghỉ cầu thang ở
tầng hai. Vầng trăng đã mọc trước cả khi mặt trời chìm khuất, một vòng
trắng-ánh vàng khổng lồ trên bầu trời màu tím. Những nhà khoa học đã cho
rằng kích thước của vầng trăng hạ chí là một trò bịp của thị giác, rằng mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.