NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 201

của con người thì không thể đo lường chính xác khoảng cách mà không có
sự giúp đỡ của các tín hiệu trực quan. Nhưng một số ảo ảnh lại có vẻ thực
hơn cả thực thể.

Trước đây có lần Sam đã đọc về một thi nhân Trung Hoa thời xưa*, người
đã chết đuối trong lúc cố ôm ảnh phản chiếu của vầng trăng. Ông đã nhắm
nháp rượu gạo khi xuôi theo dòng Dương Tử - quá nhiều rượu, khi làm sáng
tỏ về cái chết ô nhục của ông

(chắc ai cũng biết là ai rồi hén – Đại thi hào Lý Bạch đời

Đường – Ct của Sẻ)

. Nhưng Chúa chứng giám, chẳng có lựa chọn nào cho việc

khao khát thứ gì đó hoặc ai đó mà bạn không bao giờ có thể có được. Đó là
vẻ quyến rũ tai hoạ của ánh trăng.

Lucy đang ở trong giường anh, mong manh như một đoá lan bị cắt khỏi
cành. Anh bị cám dỗ ở lại trong hành lang ngay bên ngoài cánh cửa phòng
ngủ và ngồi trên sàn, tựa lưng vào tường, chờ đợi xem cô có cần thứ gì
không. Nhưng anh ép bản thân đi xuống dưới lầu, nơi Renfield đang chạy
tới chạy lui với một chiếc vớ cũ trong miệng, và Holly đang ngồi bên bàn,
Mark đang nói chuyện điện thoại với ai đó về lịch hẹn với nha sĩ.

Hướng đến bếp, Sam đi đến chiếc bàn làm việc lớn bằng gỗ nằm riêng biệt,
nơi Maggie đang đứng đánh cream trong một chiếc tô.

Maggie Conroy xinh xắn nhiều hơn là đẹp, tính cách của chị sôi nổi đến
mức tạo nên ấn tượng rằng chị cao hơn thực tế. Chỉ khi chị đứng ngay bên
cạnh, bạn mới nhận ra chị không thể cao hơn năm feet một inch.

(1.549 mét –

Sẻ)

“Tôi cao năm feet một inch rưỡi,”

(1.562 mét – Sẻ)

Maggie luôn khăng

khăng như thể nửa inch đó có một sự khác biệt kinh khủng lắm.

Trong quá khứ, Mark luôn cặp với những cô nàng chiến lợi phẩm, loại người
rất tuyệt để nhìn ngắm nhưng hiếm khi vui vẻ để trải qua thời gian thực sự.
Tạ ơn Chúa rằng cuối cùng khi Mark nghiêm túc với ai đó, người đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.