NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 213

Lucy thở dài nặng nề. “Em đoán chẳng có cách nào khác.” Cô đẩy những
tấm phủ ra và cố ngồi dậy.

Sam đến bên cô ngay lập tức, quàng cánh tay anh sau lưng cô. “Không, để
anh làm cho. Em sẽ làm đau chính mình nếu em không cẩn thận. Anh sẽ
giúp em đến cạnh giường. Tất cả những gì em phải làm là ngồi lên và để
chân em treo cao – phải rồi, như thế.” Hơi thở của anh ngừng lại đột ngột
khi Lucy túm lấy mép của chiếc áo bệnh viện, thứ được neo lại trên hông cô.
“Được rồi.” Anh bắt đầu thở lại. “Chúng ta không cần phải lấy nẹp ra.
Nhưng y tá nói phải bọc nó trong tấm nhựa khi em tắm, để giữ cho nó không
bị ướt.” Anh với tay đến túi đồ và kéo ra một cuộn lớn màng bọc không phủ
keo trong suốt gắn với một tay cầm bằng kim loại.

Lucy lặng lẽ đợi trong lúc Sam tiến hành quấn toàn bộ cẳng chân của cô. Sự
động chạm của anh khéo léo và cẩn thận, nhưng những cái chải nhẹ không
thường xuyên của đầu ngón tay trên gối và phía sau bắp chân đã gởi những
cảm giác râm ran dọc theo da cô. Đầu anh khom xuống bên trên chân cô,
mái tóc dày và sẫm màu. Lén lút, cô nghiêng người để bắt lấy hương thơm
bay lên từ sau cổ anh, một mùi thơm của mùa hè, giống như mặt trời và cỏ
mới cắt.

Khi phần chân đã được bao phủ vừa ý Sam, anh ngước nhìn lên từ vị trí
khuỵu gối trên sàn. “Cảm thấy nó thế nào? Có chặt quá không?”

“Nó hoàn hảo.” Lucy nhận ra màu sắc của anh sẫm hơn, đỉnh cao trên gò má
anh bóng lên bên dưới làn da rám nắng màu gỗ hồng mộc. Và anh không thở
đều. “Anh đã nói là em không chịu trách nhiệm gì đối với dục tính của anh
hết,”

Sam cố trông có vẻ ăn năn. “Rất tiếc. Nhưng việc quấn chân em trong màng
bọc bảo vệ là điều vui vẻ nhất mà anh có từ khi học đại học.” Khi anh đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.