NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 220

Sam mất tất cả nửa giây để đáp lại, miệng anh khoá chặt trên miệng cô, một
tiếng rên rỉ mờ nhạt thoát khỏi cổ họng anh.

Anh đã hôn cô trước đây, nhưng lần này hoàn toàn khác. Đây là một cơn mơ
tỉnh thức về nụ hôn, một cảm giác lộn nhào mà không gì có thể giữ cô được.
Đôi mắt cô khép lại che đi những hình ảnh bên ngoài ô cửa sổ, biển xanh,
mặt trời rực rỡ. Đôi cánh tay Sam vòng qua lưng cô, chống đỡ cho cô, trong
lúc môi anh giam giữ môi cô với những góc độ khác nhau và hấp thu những
âm thanh nho nhỏ trườn ra từ cổ họng cô. Cô mềm rũ, đúc khuôn trong ngực
anh, không thể đủ gần. Kéo bờ môi ra khỏi miệng cô, Sam hôn xuống cổ,
dùng lưỡi và cạnh răng khi anh rê xuống bờ vai cô. “Anh không muốn làm
đau em,” anh nói trên da cô, “Lucy, em không…”

Cô mụ mẫm tìm kiếm miệng anh, chà đôi môi hé mở ngang qua quai hàm
vừa mới cạo cho đến khi Sam rùng mình và hôn cô trở lại. Miệng anh dỗ
dành thô bạo, tìm kiếm sâu hơn cho đến khi Lucy túm chặt lấy lưng áo anh
trong đôi tay run rẩy.

Một bàn tay anh đẩy xuống bên dưới viền áo của cô, những ngón tay anh
mát và rắn chắc trên vùng da đang bừng cháy bên lườn cô. Đôi bầu vú của
cô nhức nhối bên dưới lớp trang phục lỏng lẻo, đôi đỉnh của chúng săn lại
hưởng ứng sự động chạm của anh. Cô dò dẫm bàn tay anh, thúc giục chúng
hướng lên phía trên. “Làm ơn…”

“Không. Chúa ơi, Lucy…” Anh ngừng lại với một lời nguyền rủa nho nhỏ
và kéo giật áo của cô trở lại chỗ cũ. Ép buộc bản thân buông cô ra, anh chà
cả hai bàn tay trên mặt như thể vừa thức dậy từ một giấc ngủ sâu. Khi Lucy
với tới anh lần nữa, anh bắt lấy cổ tay cô theo phản xạ và giữ chúng khoá
chặt trong đôi tay anh.

Sam giữ khuôn mặt ngoảnh đi, cổ họng anh chuyển động với những động
tác nuốt xuống. “Làm gì đó đi,” anh thì thầm. “Hoặc anh sẽ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.