NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 252

Holly buột ra một tiếng la nữa. “Cháu sẽ đi tìm bác Sam.”

“Đợi đã… Holly…” Nhưng cô gái nhỏ đã biến mất như một ánh chớp.

*

http://sesenau.blogspot.com

*

***

Một tiếng la từ tầng dưới khiến Sam buông bọc rác đầy những vôi vữa
xuống. Đó là Holly. Khả năng nghe của anh đã trở nên tinh tường đến mức
anh có thể ngay lập tức nhận ra sự khác biệt giữa những tiếng thét của Holly,
thứ nào là vui sướng, sợ hãi, hoặc giận dữ. “Điều đó giống như biết được về
ngôn ngữ của cá heo,” Anh đã từng nói như thế với Mark.

Tiếng thét này là kiểu bị giật mình. Có gì đó xảy ra với Lucy sao? Sam đi
đến cầu thang, bước hai, ba bậc một lần.

“Bác Sam!” Anh nghe Holly hét. Cô bé gặp anh tại chân cầu thang, đang
nhảy loi choi đầy vẻ lo lắng. “Đến giúp bọn cháu với!”

“Gì thế? Cháu có sao không? Lucy có…” Khi anh theo sau vào phòng sinh
hoạt chung, thứ gì đó kêu vù vù bên tai anh, thứ gì đó giống như một con
ong có kích thước của một trái banh gofl. Sam vừa vặn kềm chế bản thân
không đập vào nó. Tạ ơn Trời là anh đã không làm thế, bởi vì cái thứ ấy đã
bay vào một góc trần nhà và đâm sầm vào tường, anh nhận ra đó là một con
chim ruồi. Nó tạo ra tiếng chíp chíp nho nhỏ, cánh của nó lờ mờ.

Lucy ở trên ghế sofa, đang đấu tranh với ô cửa sổ.

“Ngừng lại,” Sam nói cộc lốc, tới bên cô trong ba sải chân. “Em sẽ làm đau
chính mình đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.