NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 251

Khi cô quan sát Holly tập trung trên bản vẽ, đôi tay nhỏ bé giữ chặt cây viết
chì màu, Lucy tràn ngập một cảm giác hài lòng. Thật tự nhiên làm sao khi
một đứa trẻ bộc lộ bản thân thông qua nghệ thuật. Lucy chợt nghĩ, cô có thể
bắt đầu một lớp nghệ thuật cho trẻ em tại xưởng chế tạo của cô. Còn cách
nào để tôn vinh nghề thủ công của cô nhiều hơn việc chia sẻ chúng với một
đứa trẻ? Cô có thể bắt đầu chỉ với vài học sinh, và sẽ xem xem liệu nó vận
hành thế nào.

Cân nhắc ý tưởng ấy, một giấc mơ giữa ban ngày, Lucy chơi đùa với ly nước
trái cây màu đỏ hồng ngọc, chà ngón tay cái trên hoa văn mũ đinh. Không
cảnh giác, những ngón tay của cô trở nên nóng bỏng, và thuỷ tinh bắt đầu
biến đổi hình dạng trong bàn tay cô. Giật mình, Lucy đặt chiếc ly xuống,
nhưng nó biến mất ngay sau đó, và một vật thể sống, nho nhỏ, lao ra từ lòng
bàn tay cô. Với một âm thanh rì rầm, nó bay vù vù ngang qua căn phòng.

Holly buột ra một tiếng thét và nhào vào trong chiếc sofa, khiến Lucy oằn
người vì đau. “Cái gì thế?”

Choáng váng, Lucy quàng cánh tay quanh cô bé. “Không có gì đâu, cưng à,
đó chỉ là… đó là một con chim ruồi.”

Không thứ gì như vậy từng xảy ra trước mặt người nào đó trước đây hết.
Làm sao cô có thể giải thích với Holly được đây? Con chim nhỏ xíu màu đỏ
lao vào ô cửa sổ đóng trong nỗ lực trốn thoát, sự va chạm của khung xương
mảnh dẻ và chiếc mỏ nhỏ bé tạo nên những tiếng đập có thể nghe thấy.

Nghiến chặt răng trong sự nỗ lực, Lucy nghiêng người túm lấy khung cửa sổ
và cố đẩy nó lên. “Holly, cháu có thể giúp cô không?”

Cùng nhau họ đấu tranh với ô cửa sổ, nhưng ô cửa vẫn bị mắc kẹt. Con chim
ruồi bay tới bay lui, đập vào khung kính lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.