NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 325

một ngạc nhiên thú vị đối với tất cả mọi người, bao gồm cả Mark.” Nhiều
tiếng cười hơn trong đám đông. “Bằng cách nào đó, bất chấp tất cả những
rào chắn, những khúc ngoặt, và những con đường một chiều, Mark đã xoay
sở tìm được đường để đến với Maggie.” Sam nâng ly của anh lên. “Vì
chuyến hành trình của Mark và Maggie với nhau. Và vì Holly, người đáng
yêu hơn bất kỳ cô gái nào trên toàn thế giới.”

Mọi người vỗ tay và reo hò, ban nhạc bắt đầu chơi phiên bản chậm, lãng
mạn của “Fly Me to the Moon”. Mark mang Maggie vào trong vòng tay anh,
và hai người họ lướt một vòng trên sàn khiêu vũ.

“Điều đó thật hoàn hảo.” Lucy thì thầm với Sam.

“Cám ơn.” Anh mỉm cười với cô. “Đừng đi đâu nhé. Anh sẽ trở lại ngay.”

Trao chiếc ly champagne rỗng cho người phục vụ đi ngang qua, Sam đến
chỗ Holly và đưa cô bé đến sàn khiêu vũ, xoay tròn cô bé, đặt cô bé lên trên
chân anh, nâng cô bé trên tay anh và xoay cô bé trong một vòng chậm rãi.

Nụ cười của Lucy trở nên đăm chiêu và xao lãng khi cô quan sát họ. Sâu
trong tâm trí, cô đang lo lắng về một bức e-mail mà cô nhận từ Alan
Spellman, vị giáo sư trước đây của cô, vào sáng sớm hôm đó. Cô không đề
cập đến chúng với bấy kỳ ai, cảm thấy phiền muộn và mâu thuẫn khi lẽ ra cô
không nên cảm thấy gì khác hơn sự rộn ràng vui sướng.

Allan đã viết rằng, uỷ ban điều hành tại Trung Tâm Nghệ Thuật Mitchell đã
bầu chọn để cấp cho cô một khoản trợ cấp tài chính kéo dài một năm cho
nghệ nhân vùng miền. Ông đã chúc mừng Lucy một cách nồng thắm. Tất cả
những gì cô cần làm là ký văn bản chấp nhận những điều khoản và điều kiện
của khoản tài trợ, và sau đó thông báo công cộng chính thức sẽ được xác lập.
“Tôi không thể hài lòng hơn,” ông viết. “Cô và Mitchell Art Center là một
cặp hoàn hảo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.