NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 327

“Em không thể nhảy.” Lucy phản đối với một tiếng cười, ra hiệu về chiếc
nẹp Aircast trên chân cô.

Một cụ cười khoan thai uốn cong môi anh. “Chúng ta sẽ giả vờ y như thật.”

Cô bước vào vòng tay Sam, hít thở hương thơm của anh, làn da đàn ông rám
nắng và mùi hương tuyết tùng ngọt ngào, trộn lẫn với những dấu hiệu của
len mùa hè và sợi cô-tông hồ bột. Vì lucy không thể khiêu vũ với thanh nẹp,
họ chỉ đung đưa qua lại, hai mái đầu tựa vào nhau.

Một sự xáo động tụ tập bên trong cô, khao khát hoà quyện vào nỗi hoảng
loạn nhẹ. Ngay khi cô rời khỏi anh, cô nhận ra, cô không bao giờ có thể
quay trở lại. Thật quá đau đớn khi nhìn anh bên một người phụ nữ khác, khi
chứng kiến con đường tương lai của anh rẽ qua lối khác của cô… và ký ức
mùa hè họ ở bên nhau như tình nhân. Họ đã trở nên quá gần gũi để tạo ra
một kết nối hiếm có và phi thường, thứ gì đó vượt xa hơn thể chất. Nhưng
chung cuộc, tất cả những sự phòng vệ sâu kín của họ vẫn không thể vượt
qua. Họ vẫn cách biệt, không bao giờ vươn đến sự thân mật thật sự mà Lucy
luôn ao ước. Mặc dù thế, đây có lẽ là là sự gần gũi nhất mà cô từng có được.

“Tốt hơn không biết,” cha cô đã nói như thế. Chúa giúp cô, cô đã bắt đầu
hiểu ý ông muốn nói gì.

“Gì thế?” Sam thì thầm.

Cô gắng gượng một nụ cười nhẹ. “Không có gì.”

Nhưng Sam không bị lừa. “Em đang lo lắng về điều gì thế?”

“Chân… chân em hơi đau.” Cô nói dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.